"Rầm" 
Tiếng ghế quăng mạnh vào tường rồi gãy ra làm hai, Hoa Cô Cô chỉ cần cầm được vật gì trong tầm với thì đều sẽ nhắm vào Tử Luân, cả Kim Hồ và Thu Nghiên cùng nhau ngăn cản cũng không được, Hải Vân cùng Tự Hành phải dọn dẹp hết đồ đạc xung quanh đề phòng Hoa Cô Cô tự tổn thương mình hoặc người khác. 
"Nghịch tử! Ngươi mau đứng lại ngay cho ta!" Hoa Cô Cô đằng đằng sát khí, trên tay cầm chậu tường vi như muốn dùng để đánh Tử Luân. 
Hoa Cô Cô tính cách vốn rất dịu dàng hiền từ, nên chắc chắn lỗi sẽ xuất phát từ tên trời đánh thánh vật kia chứ chẳng ai khác, từ sáng đến giờ Hoa Xuân Lầu chưa một phút nào yên ổn, nếu Tử Luân dám lên tiếng thì sẽ có vật lạ bay trên đầu, Hoa Cô Cô mắng nhiếc cỡ nào hắn cũng không thông, Cô Cô không biết kiếp trước bản thân đã tạo ra nghiệp chướng gì mà gặp phải nam tử ngỗ nghịch như hắn. 
"Có điên mới đứng lại ấy! Cô Cô mau bỏ chậu hoa xuống đi! Muốn giết chết ta sao?!" 
Thu Nghiên nức nở ôm ghì lấy Hoa Cô Cô, đáng thương nài nỉ: "Tú cô! Bình tĩnh lại đi mà, Tử Luân thật sự không có ý đó đâu! Hắn trước giờ thích đùa như vậy để chọc tức tú cô thôi!" 
Tử Luân nhanh chóng bác bỏ, hắn kiên quyết lớn giọng ngắt ngang: "Không! Là thật đấy! Ta sẽ bái đường thành thân!" 
"Thành thân cái khỉ khô!!" Hoa Cô Cô càng lúc càng điên tiết, không do dự liền quăng chậu hoa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-tan-nuong-minh-hon-voi-quy/2695178/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.