Ta cười đầy khiêu khích: "Cậy - sủng - mà - kiêu."
Vinh Quý phi nghẹn họng: "Ngươi!..."
Trạm Én Đêm
Ả tức đến phát điên, nhưng dù sao cũng là xuất thân danh môn, chưa từng đối đầu với hạng điên loạn chẳng màng quy tắc như ta. Ả cố hít sâu để bình tâm trở lại.
Con người ta một khi đã bình tĩnh, liền biết đ.á.n.h rắn phải đ.á.n.h vào bảy tấc, đ.á.n.h kẻ thè thọt phải nhắm vào cái chân lành mà đá.
Thế là, ả bỗng nở nụ cười khoan khoái: "Muội muội đắc ý hơi sớm rồi đấy."
Ta vờ như kinh ngạc: "Ồ?"
Vinh Quý phi tiến lại gần, hạ thấp giọng: "Ngươi tưởng Hoàng thượng sẽ sủng ái ngươi mãi sao? Ngài ấy thích làm gì, thường ngày đi đâu, ngươi có biết không?"
"Vị Hoàng tỷ tốt số kia của ngươi, đắc sủng thì đã sao? Cuối cùng chẳng phải cũng bị Hoàng thượng chán ghét đó sao?"
"Ngươi có biết ả ta c.h.ế.t thế nào không? Rất nhiều nam nhân! Từ Hộ vệ, Hình quan đến thái giám! Hoàng thượng dắt tay ta, tận mắt nhìn ả ta trút hơi tàn."
"Ả ta sống dai thật đấy... m.á.u chảy nhiều như thế, vậy mà cầm cự tận bảy ngày mới c.h.ế.t!"
Vinh Quý phi mỗi lời thốt ra, mặt ta lại tái đi một phần. Ả tưởng ta đang sợ hãi nên cười càng đắc thắng, đứng thẳng người dậy nói: "Nếu ta là ngươi, ta sẽ biết điều một chút. Khách khí với ta, ta sẽ cho ngươi được c.h.ế.t sớm một chút!"
Môi ta run rẩy, không thể kìm nén được việc hình dung ra những gì Hoàng tỷ đã trải qua trước khi c.h.ế.t. Những mảnh vỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-hoang-ty-bao-thu/5075990/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.