Edit: Phong Lữ
Chu Anh ngồi xếp bằng ở trên giường, chơi cửu liên hoàn, Tô Tuấn Văn ngồi nghiêng ở bên cạnh đọc sách. Chu Anh chơi một hồi, ngáp một cái. Tô Tuấn Văn lật một tờ sách, dường như tâm tình rất tốt, cũng tập trung tinh thần.
Chu Anh giải cửu liên hoàn lung tung, hắn nhìn Tô Tuấn Văn: ” Hôm nay Bệ hạ đăng cơ bận bịu cả ngày, mệt mỏi rồi nên chi bằng nghỉ ngơi sớm chút đi?”
Tô Tuấn Văn nói: “Ái khanh ngủ trước đi, trẫm còn chưa buồn ngủ.”
“Thần chờ bệ hạ.” Chu Anh tiếp tục giải cửu liên hoàn, nhưng mà không gỡ ra được, cuối cùng hắn thở dài, buông đồ chơi kia xuống.
“Ái khanh có tâm sự à?” Tô Tuấn Văn giương mắt qua nhìn.
“Không, không có.” Chu Anh né tránh ánh mắt y.
“Nếu như có tâm sự, có thể nói trẫm nghe.” ánh mắt Tô Tuấn Văn lại quay về nhìn sách.
Chu Anh lại nặng nề tâm sự, suy nghĩ lời anh hắn nói.
Anh hắn nhắc nhở hắn gần vua như gần cọp, khuyên hắn nhanh chóng lựa chọn, khi cần quyết đoán thì phải quyết đoán với bệ hạ… Chu Anh thở dài một hơi.
Tô Tuấn Văn lại ngẩng đầu, mỉm cười nói: “Ngươi cứ việc nói đi, sao vậy?”
“Thần thỉnh cầu đi đóng giữ biên quan.” Chu Anh làm vò mẻ không sợ vỡ, thấy mình nên như vậy, vẫn rời kinh thành càng xa càng tốt.
Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Tô Tuấn Văn liền biến mất. Bầu không khí yên tĩnh khiến người lo sợ.
Tô Tuấn Văn khép sách lại, ngồi thẳng người, híp mắt lạnh lùng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-be-ha-that-quyen-ru/1418197/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.