“Ma giới cũng mọc loại hoa này sao?” Ninh Hữu Lí không nhịn được đưa tay chọc nhẹ một đóa, cành hoa yếu ớt run rẩy, một cánh hoa đột nhiên rơi xuống, trông khác một trời một vực với đám dây leo gai góc tùy tiện mọc đầy xung quanh.
Nàng vội rụt tay về, sợ mình chọc mạnh thêm chút nữa đóa hoa sẽ nát mất.
“…” Tô Dư Xuyên rũ mắt nhìn những đóa hoa trải dài đến tận ma cung, biết chắc chắn là đám ma tu kia bày trò.
Giờ phút này, mười hai Vực chủ của ma cung sắp phát điên cả rồi.
Hôm thấy khế ước đạo lữ của Ma Tôn, bọn họ còn tưởng là một tu sĩ to gan lớn mật, hám danh nào đó làm bừa, nhưng khi nhìn kỹ lại, bấm đốt ngón tay tính toán, phát hiện đó thật sự là Ma Tôn đại nhân của bọn họ, tất cả đều không thể bình tĩnh nổi.
Mới mấy ngày không gặp, Ma Tôn sao ngài lại lén lút lập khế ước thế!? “Làm sao bây giờ! Ma Tôn sắp về rồi!”
“Ngài ấy nói muốn đưa phu nhân về…! Sao chớp mắt một cái Ma Tôn đã lập khế ước rồi??”
“Mấy hôm trước Ma Tôn truyền tin bảo chúng ta dọn dẹp Ma giới một chút… Ta đem hết hoa cỏ quanh Ma giới mang vào đây rồi, được không?”
“Được được được… Ngươi xem tóc ta có bị rối không? Y phục mặc đã phù hợp chưa…”
“Lát nữa gặp Ma Tôn phu nhân, chúng ta nên nói gì để không chọc Ma Tôn không vui đây…”
“…”
Ảnh Truy khoanh tay tựa vào bức tường bên cạnh, nhìn đám Vực chủ đang loạn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4681645/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.