“Các sư huynh sư tỷ cứ trực tiếp mang đi đi.” Ninh Hữu Lí hào phóng nói.
“Vậy bọn ta cung kính không bằng tuân mệnh.” Vị sư tỷ kia cười khúc khích, bắt đầu cùng đồng bạn thương lượng xem số cá này nên nấu nướng thế nào cho ngon.
……
Chờ khi trở lại Vân Cư, màn đêm đã thay thế ánh hoàng hôn.
Từ xa, Ninh Hữu Lí trông thấy một bóng hình màu trắng, đang ngồi bên bờ hồ thứ hai.
Tô Dư Xuyên vẫn đang đợi nàng.
Chẳng qua là từ một bộ hồng y trông như nàng dâu nhỏ chờ gả, biến thành một thân y phục hoa hòe.
Ặc…… Cái ý nghĩ này có hơi kỳ quái, mau biến đi!
Ninh Hữu Lí vẫy vẫy không khí trước mặt, cố gắng quên đi ý nghĩ này.
Chờ đến khi bình tĩnh lại gần hết, nàng liền quấn chặt áo khoác đi về phía bờ hồ.
Trời có chút lạnh.
Từ khi vào thu, gió đêm càng ngày càng lạnh, cũng may hồ thứ hai địa thế trũng, còn tính là tránh gió, nếu không cả người cũng bị thổi bay mất.
Đến gần bờ hồ, một cơn gió tạt qua, Ninh Hữu Lí bị thổi cho lảo đảo, ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt của Tô Dư Xuyên.
“……”
“Ngươi…… có lạnh không?” Ninh Hữu Lí cố gắng phá vỡ sự im lặng, “Buổi tối ngươi nghỉ ngơi ở đâu?”
“Không lạnh.” Tô Dư Xuyên kiên nhẫn trả lời từng câu, “Khi nghỉ ngơi, ta sẽ đến hồ thứ nhất.”
“Ồ……”
Nhìn bộ dáng co rúm lại của Ninh Hữu Lí, trong đầu Tô Dư Xuyên bỗng nhiên lóe lên điều gì đó, “Nếu ngươi lạnh, ta có thể ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669513/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.