“Có thể qua đêm không?” Ninh Hữu Lý khẩn trương hỏi.
Nàng sợ Ma Tôn nửa đêm chạy đến đầu giường tính sổ.
Bùi Giác cười một tiếng, “Ngươi xem rồi sắp xếp là được.”
Tốt quá rồi… Ninh Hữu Lý cảm thấy tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất, liền len lén quay về Vân Cư đóng gói đồ đạc.
Đệ Nhất Trì.
Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, chính ngọ.
Tô Dư Xuyên ngẩng đầu nhìn trời, khẽ cau mày, tỏ rõ sự không thích với nhiệt độ nóng rực này.
Ma giới phần lớn đều lạnh mà ẩm ướt, ánh sáng cũng không chói mắt hay oi bức, hắn sớm đã thích ứng với hoàn cảnh nơi đó, cũng rất ít khi ra ngoài. Bây giờ vừa thấy, mới phát hiện bên ngoài cũng không hấp dẫn hắn đến thế.
Nếu không phải vì thiếu nữ ở…
Theo giờ ăn cơm ngày thường, đối phương đáng lẽ đã xách theo thùng gỗ tới, nhưng hôm nay, hắn chờ thế nào, cũng không thể chờ được thân ảnh đó.
Tô Dư Xuyên có chút ngồi không yên. Hắn buông sách trong tay xuống, chậm rãi đi một đoạn dọc bờ ao, cuối cùng quyết định đến chỗ ở của Ninh Hữu Lý xem thử.
Nếu đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn…
Vẫn là không nên nghĩ thì hơn.
Cứ như vậy, Tô Dư Xuyên đi tới bên ngoài Vân Cư, lại phát hiện cánh cửa ban ngày vẫn mở giờ phút này lại khóa chặt, bên trong cũng không có tiếng người.
Hắn không khỏi nhíu mày, tiến lên gõ cửa.
Không có ai trả lời.
Giờ này, đám Tả Hộ Pháp sớm đã ở trong ao làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669499/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.