Đặc biệt là khi hắn nhìn qua, cặp mắt đẹp đẽ kia giống như vực sâu, thâm thúy mà lại thần bí, kích thích ham muốn tìm tòi của người khác.
May mà lúc trước đã thành công cứu hắn về, bằng không bây giờ tuyệt đối không được thấy một con cá đẹp như vậy.
Nghĩ đến đây, Ninh Hữu Lý liền hỏi: “Có phải t.h.u.ố.c lúc đầu dùng cho ngươi có tác dụng không? Ngươi còn nhớ không? Chính là một ngày một viên t.h.u.ố.c và Song Khô Thảo.”
Song Khô Thảo…
Tô Dư Xuyên âm thầm hít sâu một hơi, cố làm cho vẻ mặt mình hiền hòa hơn một chút, “Song Khô Thảo… ngươi tìm thấy nó ở đâu?”
“Quỷ Thị.” Ninh Hữu Lý cũng không giấu hắn, “Ngươi biết Quỷ Thị không? Ta mua từ tay một người ở đó.”
Tô Dư Xuyên gật đầu.
Mặc dù lúc còn là hình cá, hắn đã nghe Ninh Hữu Lý nói qua chuyện này, nhưng lần này chính tai nghe nàng giải thích, cũng liền nắm được thông tin.
Rốt cuộc là ai, đã đem Song Khô Thảo từ Ma giới ra Quỷ Thị bán? “Hắt xì!”
Cùng lúc đó, Ảnh Truy hắt xì một cái thật mạnh, nhận được sự quan tâm của ba ngỗng một thỏ và sự cười nhạo của Ấn Tuyết.
“Tả Hộ Pháp đại nhân, ngài không sao chứ? Có phải mưa lớn quá bị cảm lạnh không?” Con thỏ không thích mưa, trốn dưới một tán lá cực lớn, còn đào một cái hố không cạn lắm.
Nghe thấy con thỏ quan tâm, ba con ngỗng cũng đồng thời nhìn về phía Ảnh Truy —— bọn chúng thích nước mưa, bởi vậy trận mưa vừa rồi vẫn luôn đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669493/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.