Không ai trả lời.
Những đệ tử dẫn đầu, ví dụ như Bùi Giác, cũng lộ vẻ do dự. Bọn họ tất nhiên biết con đường phía trước không thể đi tiếp, nhưng đệ tử đồng môn sinh tử không rõ, bất luận là xét tình nghĩa đồng môn hay nhiệm vụ tông chủ giao phó, đều không thể dễ dàng từ bỏ.
Rốt cuộc, sống phải thấy người, c.h.ế.t phải thấy xác.
Bùi Giác trầm tư hồi lâu, nói: “Mười ba người tìm được lúc trước đều ở gần đây, hai người kia không có lý do gì bị đưa tới nơi xa.” Hắn dừng một chút, “Ta đi nơi khác xem thử, các ngươi theo đường cũ quay về, nếu tìm không thấy nữa, thì trực tiếp trở về.”
“Vậy Bùi sư huynh ngươi thì sao?”
“Không sao, mấy vị phong chủ đều đang tìm kiếm ở các nơi trong Ma Giới, chúng ta sẽ tự gặp nhau.”
“…”
Tiếng nói chuyện không ngừng, Ninh Hữu Lý không nghe cuộc đối thoại giữa họ nữa, mà bị một vệt sáng trong tầm mắt thu hút sự chú ý.
Nàng ngẩng đầu, chỉ thấy giữa một phiến nhũ đá có góc độ kỳ dị, lộ ra một đoạn y phục màu trắng.
Chất liệu vải… rất giống đệ tử phục của Thanh Quân Tông.
Ninh Hữu Lý kinh ngạc không thôi, vừa rồi lúc đi đường nàng cũng nhớ là đã nhìn xung quanh, không thấy gì cả, sao chớp mắt lại có người? “Bùi sư huynh,” nàng gọi, “Trên đó có phải có người không?”
Các đệ tử sôi nổi ngẩng đầu, kinh ngạc trong chốc lát, tiếp theo liền có người tiến lên xem xét.
Nơi xa, Ảnh Truy trốn sau tảng đá lớn lau mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669481/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.