Ninh Hữu Lí đã quen nên không thấy lạ, lại móc ra một con nữa bỏ vào, con mèo lại ăn hết ngay lập tức.
Qua lại vài lần, Ninh Hữu Lí rốt cuộc không tìm thấy con cá nào không có xương dăm, lại sợ con mèo này chịu không nổi cá nhiều xương, đành phải xòe tay ra nói: “Hết rồi.”
Con mèo l.i.ế.m liếm mép, lại "meo" một tiếng, ánh mắt thất vọng trông vô cùng đáng thương.
Ninh Hữu Lí lại ngồi xổm xuống sờ sờ đầu nó: “Chờ ngày mai đi, ngày mai… ta bắt cá lớn cho ngươi ăn!”
Con mèo dường như nghe hiểu, lại uể oải kêu một tiếng, dùng chóp đuôi phe phẩy lòng bàn tay nàng.
Sau đó, con mèo này không đi nữa.
Như thể đã công nhận Vân Cư này là nhà, nó lười biếng tản bộ xung quanh, còn nằm phơi nắng ở cửa.
Nuôi cũng không phải là không được.
Ninh Hữu Lí cân nhắc hồi lâu, lại dọn chiếc giường tre cỡ nhỏ nhất lúc ban đầu ra, bên trong lót thêm đệm, đặt bên cạnh hai cái đĩa sứ, coi như ổ mèo tạm thời.
Chỉ cần không mưa thì vẫn có thể dùng được.
Ninh Hữu Lí để lại một khe cửa sổ cho mèo, rồi ngồi lại vào bàn tiếp tục viết bảng biểu – tuy nói hiện tại có thêm mấy người giúp việc không cần trả tiền lại rất có sức lực, nhưng công việc thật ra vẫn còn rất nhiều. Ví dụ như mật độ của mỗi loại trứng cá, thích hợp với nhiệt độ nước nào, thời gian nào thì ấp nở, đều phải sắp xếp lại cho cẩn thận.
Con mèo – cũng chính là Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669469/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.