Yêu tu luôn rất nhạy cảm với thực lực, bọn chúng cảm nhận được hơi thở của đối phương, cũng có thể phỏng đoán tu vi của đối phương đã đến mức nào.
“Ta cảm thấy…” Con thỏ bắt đầu run rẩy: “Chúng ta không chiếm thế thượng phong.”
Vừa dứt lời, ba con ngỗng lớn đồng thời tiến lên một bước, giương rộng đôi cánh, dường như muốn quạt lên một trận cuồng phong.
Bọn chúng chính là loài ngỗng uy phong lẫm liệt lại rất có uy danh, bọn chúng không tin.
Ninh Hữu Lí cũng tiến lên một bước.
Ba con ngỗng lớn vẫn đứng yên tại chỗ, dùng ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Ninh Hữu Lí. Con thỏ thì lùi lại phía sau, sợ bị liên lụy.
Cùng lúc đó, một đôi mắt khác đang nhìn chằm chằm tình hình bên này.
Tô Dư Xuyên sớm đã phát hiện đám yêu tu đang rục rịch, nhưng vì không muốn làm gián đoạn kế hoạch rời khỏi Thanh Quân Tông, nên đành phải ẩn mình trong bóng tối.
Thấy tình hình này, hắn không khỏi nhíu mày, trong lòng không vui.
Đám yêu tu này vào bằng cách nào? Là định nhân lúc Thanh Quân Tông hỗn loạn cố ý quấy rối, hay là vô tình xâm nhập? Ánh mắt Tô Dư Xuyên lướt qua mấy yêu tu, rất nhanh dừng lại trên người Ninh Hữu Lí.
Trước mắt, điều khiến hắn lo lắng là, liệu thiếu nữ có đối phó được đám yêu tu này không…
“Các ngươi là yêu tu?” Rất nhanh, thiếu nữ đã mở miệng.
Con ngỗng lớn lo lắng: “Sao nàng biết chúng ta là yêu tu?”
“Là thì thế nào?” Con ngỗng thứ hai trực tiếp thừa nhận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669464/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.