Thứ vô hình đó, chính là đại trận sơn môn danh tiếng lẫy lừng của Thanh Quân Tông.
Ngăn cách hết thảy ô uế, điều động linh khí thiên nhiên, gặp phải ma khí còn tự động phản phệ…
Nhưng chỉ cần chưa đầy hai canh giờ nữa, trận pháp này sẽ vỡ tan như gương nát ngọc tan, biến mất không còn tăm hơi.
Tô Dư Xuyên cảm thấy cơ hội đến quá đơn giản này có vài phần nực cười, nhưng không thể phủ nhận: Đã đến lúc rời khỏi nơi này.
Vết thương nặng do Thiên Đạo phản phệ gần như đã lành, hai người trong mộng cảnh kia cũng đã đứng vững gót chân ở Thanh Quân Tông, hắn không có lý do gì để ở lại đây nữa.
Không chỉ vậy, hắn còn phải sớm ngày tính toán xem nên xử trí tên phản đồ trong mộng, cùng với hai kẻ đầu sỏ gây tội kia như thế nào…
“Tiểu Hồng!”
Giọng nói quen thuộc truyền đến từ trên đỉnh đầu, Tô Dư Xuyên ngẩng lên, thấy chính là nụ cười rạng rỡ như hoa đào của thiếu nữ. “Hôm nay là tết Trung Nguyên, từ lúc mặt trời lặn đến canh ba giờ Tý, tất cả trận pháp của Thanh Quân Tông đều sẽ mất hiệu lực.” Thiếu nữ đứng bên bờ, nói lại chuyện hắn đã biết: “Khoảng thời gian này rất nguy hiểm, có thể sẽ bị tà ma xâm nhập, nếu Linh Vân Trì cũng bị ảnh hưởng, lúc đó ngươi phải nhớ trốn kỹ dưới đáy nước, tuyệt đối đừng trồi lên.”
Chỉ e là phải làm ngươi thất vọng rồi.
Tô Dư Xuyên thầm nghĩ, nếu có tà ma xâm nhập, chúng cũng sẽ chỉ cúi đầu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669461/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.