Trong làn gió ấm áp, tâm trạng Ninh Hữu Lí vui vẻ đi về phía Vân Cư, cân nhắc xem khi nào thì xuống núi.
Tô Dư Xuyên nhìn chăm chú bóng dáng Ninh Hữu Lí cho đến khi biến mất, rồi lại tụ giọt huyết châu vừa thu được ra trước mắt.
Rốt cuộc vì sao lại tin tưởng hắn như vậy... Chẳng lẽ nàng không biết, m.á.u của người tu đạo, không thể dễ dàng giao cho bất kỳ ai sao? Huyết châu bán trong suốt, phản chiếu ánh mắt xúc động mà ngay cả chính hắn cũng không nhận ra.
Lại là một ngày đến Quỷ Thị, Ninh Hữu Lí ngay cả Tiên Ngư Lâu cũng không ghé, mà đi thẳng đến y quán của quái y.
Khi đi qua con hẻm, nàng thấy hai tấm bảng hiệu "Tửu Lâu Toàn Cá" và "Cửa Hàng Linh Thú Thích Ăn" được treo cao.
Lúc đặt tên không thấy gì, giờ tận mắt nhìn thấy... cũng thấy xấu hổ thật.
Tâm trạng gõ cửa lần này của Ninh Hữu Lí trở nên vô cùng thản nhiên, nghe thấy một câu “Vào đi”, liền lập tức đẩy cửa bước vào.
Mùi vị xộc vào mặt lại đổi thành một mùi khác, cay xè nồng mũi, nhưng lại có chút quen thuộc, khiến nàng liên tục hắt xì hai cái.
“Mạc y sư.” Ninh Hữu Lí lại tự giác đóng cửa, đi vào trong phòng. Lần này, nàng phát hiện đống chai lọ trên bàn vuông của Mạc Uổng Sinh đã biến mất, chỉ còn một bình sứ màu đỏ tươi đứng trơ trọi ở đó, trông rất quỷ dị.
Người đàn ông chỉ lộ mỗi đôi mắt đang dựa vào một chiếc ghế gỗ, cầm một quyển y thuật:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669457/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.