1600 năm… còn nhiều hơn cả tu vi nữ chủ trong sách tiếp nhận cộng lại…
Lão Kẻ Điên nói chắc nịch, “Ngươi nhận tu vi của ta càng nhiều, nhân quả nhận được cũng liền càng nhiều, chuyện ta muốn phó thác ngươi, ngươi không thể không làm!”
Thâm thật…
Ninh Hữu Lí có hơi ngứa răng.
Thế giới tu chân đích xác như lão nói, ngôn chi có linh, nhân quả tương liên, tuyệt không thể vong ân phụ nghĩa, lấy oán trả ơn, nếu không sẽ bị trời phạt, ngay cả hệ thống cũng có thể cứu không được.
Nàng nhận được chỗ tốt đồng thời, cũng bị hố.
“Tiền bối, ngài mời nói.” Ninh Hữu Lí nặn ra nụ cười.
“Yên tâm đi, yêu cầu lão già ta đề ra ngươi đều có thể làm được.”
“Đầu tiên là tiền tài, không tính nhiều, ngươi muốn xài thì xài, xài không hết thì cứu tế người nghèo.” Lão Kẻ Điên lấy ra một chiếc nhẫn bạch ngọc, là một cái giới tử.
“Tiếp là đồ vặt vãnh cướp đoạt được từ đâu không biết trong nhiều năm qua, ngươi muốn tặng thì tặng, không dùng nữa thì bán, dù sao ta cũng không nỡ vứt.” Lão Kẻ Điên lấy ra chiếc nhẫn bạch ngọc thứ hai.
“Cuối cùng là vũ khí này, tìm cho nó một chủ nhân mới… Ủa? Ủa! Kiếm của ta đâu?” Lão Kẻ Điên sờ soạng khắp người, trống không, cả người chấn động, “Không xong, nhất định là không biết rớt ở đâu rồi.”
Ninh Hữu Lí thấy cặp mắt kia hướng về nàng, bức thiết nói: “Vậy ngươi liền giúp ta tìm về đi! Chậm rãi tìm, nhất định phải tìm về.”
“Kiếm có tên không?” Nàng hỏi.
“Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669406/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.