Đôi mắt Ninh Hữu Lí chợt sáng lên, sợi dây tơ Giao nhân vừa mới lấy ra từ túi gấm lập tức không còn thơm nữa.
Nàng lần nữa quan sát trạng thái của con cá lớn, vết thương trước n.g.ự.c rất sâu, m.á.u cũng vẫn không ngừng chảy, phỏng chừng không còn sống được bao lâu.
Đợi thêm một lát nữa, chờ nó c.h.ế.t đi, nàng sẽ tận dụng triệt để, trước tiên thu thập lớp vảy trân quý, vây cá cũng bảo tồn lại, còn về thịt cá… Con cá lớn như vậy phỏng chừng một nồi hầm không hết, vậy thì…
【 Ký chủ, có thể phát triển bền vững. 】
Hệ thống đã cảm nhận được tâm trạng kích động của Ninh Hữu Lí, vội vàng trấn an.
Như cảm nhận được ý định của nàng, con cá lớn vốn đang nằm im bỗng nhiên quẫy đạp lên, lại làm rơi thêm vài chiếc vảy cá.
Ninh Hữu Lí đau lòng không thôi, miệng niệm “đừng cử động nếu không vết thương sẽ sâu hơn”, một bên thành thạo dùng sợi dây tơ Giao nhân thắt nút ở đầu cá, nhân lúc con cá lớn dường như ngây người chưa phản ứng lại, móc ra lọ t.h.u.ố.c trị thương quý giá đã lâu của đại sư huynh Bùi.
Đây chính là lần nàng bị tôm phi tinh kẹp trúng, Bùi sư huynh áy náy cố ý đưa cho nàng.
Chiếc bình ngọc trắng trong suốt thanh khiết, vừa mới mở ra, liền tỏa ra một mùi hương t.h.u.ố.c thấm vào ruột gan, dù không thích ngửi cũng cảm thấy toàn thân khoan khoái, tinh thần sảng khoái.
Con cá lớn như rất có linh tính, chiếc đuôi vừa mới vểnh lên lập tức buông xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669359/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.