Giờ phút này, bầu trời bắt đầu sáng lên, gió tuyết lo lắng không hề rơi xuống, ngược lại là một ngày nắng hiếm có. Ánh mặt trời ấm áp chiếu xuống, làm cho nước trong túi lưới cá sóng sánh lấp lánh, cũng chiếu rọi lên màu sắc sặc sỡ mỹ lệ trên lưng những con Ẩn Ngư non.
Ninh Hữu Lí đã chuẩn bị sẵn tinh thần nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của Lục Nhâm, nhưng đợi nửa ngày, nàng cũng không chờ được bất kỳ phản ứng nào.
Chẳng lẽ việc này cũng không đáng kinh ngạc lắm? Nàng nghi hoặc ngẩng đầu, lại thấy Lục Nhâm trợn mắt há mồm nhìn nàng, rõ ràng là đã không nói nên lời.
Hóa ra là quá sốc sao.
Ninh Hữu Lí đậy nắp túi lưới cá lại, tập trung tinh thần nhìn Lục Nhâm. “Lục sư huynh, sao vậy?”
“Ngươi làm thế nào… Những người khác có hay không… Phong chủ của các ngươi ông ấy…” Lục Nhâm nói năng lộn xộn, lại không biết nên nói cái gì trước.
Ninh Hữu Lí cũng đã nghe hiểu ý hắn, lần lượt trả lời: “Không ngờ thử thử lại thành công, chỉ là số lượng cực nhỏ; những người khác còn chưa biết, em vừa phát hiện liền đến đây trước; em cũng chưa kịp báo cho Tạ phong chủ.”
Nàng cố ý nói mập mờ số lượng nở ra, dùng hai chữ “cực nhỏ”, chính là để tránh gây ra phản ứng quá độ.
Nhưng dù vậy, cũng đủ để Lục Nhâm nửa ngày không hoàn hồn lại được.
Một lúc lâu sau, Lục Nhâm nghiêm mặt nói: “Chuyện lớn như vậy, ta đi bẩm báo phong chủ.”
Ninh Hữu Lí tự biết chuyện này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669346/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.