Nhưng Ninh Hữu Lí vừa mới vào tông môn đã bị nhiệm vụ làm cho rối tung, việc quan trọng nhất của mình cũng không lo được, sao có thể không khiến người ta đồng tình thương tiếc? Bởi vậy, Ninh Hữu Lí còn được vài vị sư huynh sư tỷ chưa quen thân lắm an ủi: “Ninh sư muội không cần nóng vội, đợi đại điển tông chủ xuất quan kết thúc, sư huynh sư tỷ nhất định sẽ tận tâm chỉ điểm cho.”
Nàng nóng vội sao? Không hề.
Ninh Hữu Lí bình tĩnh mỉm cười, vượt ngoài dự đoán của mọi người, nàng đã vớt đủ số linh ngư mà chủ phong yêu cầu.
Trong nháy mắt đã đến ngày tông chủ xuất quan.
Ngọn núi chính mà tông chủ Thanh Quân Tông ở có tên là Hàn Sơn, rất hợp với câu “trên cao không chịu nổi cái lạnh”. Đệ tử trong tông môn tuy sau khi Trúc Cơ là có thể vận hành linh khí chu thiên, không sợ rét lạnh, nhưng mỗi khi đến đây, vẫn phải làm ấm cơ thể trước mới dám lên đường.
Một chữ thôi, lạnh.
Nói về thiên tư của tông chủ Thanh Quân Tông, càng khiến người ta ngưỡng mộ vô cùng. Tuy nhìn thấu thiên cơ, nhưng việc tu luyện cũng không bị Thiên Đạo cản trở, từ Luyện Khí đến Đại Thừa, thời gian tiêu tốn ít đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Nhưng, con người cuối cùng cũng có bình cảnh. Vì bị kẹt ở Đại Thừa trung kỳ không thể đột phá lên hậu kỳ, sở thích của tông chủ liền biến thành bế quan.
Từ vài tháng, vài năm, đến mười mấy năm, vài chục năm… Thời gian đối với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669325/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.