Dường như cảm nhận thấy sự quan sát của hai người, một luồng khí cơ tỏa ra từ cây đào. 
“Đùng!” 
Bỗng chốc cả La Minh và Hồng Huyền đều thất kinh hồn vía, dường như họ đã cảm nhận thấy cảnh tượng hết sức đáng sợ, hai người trắng bệch cả mặt mày và suýt chút nữa ói ra cả máu! 
Đây là một sự cảnh cáo! 
“Đừng…đừng nhìn lung tung, nơi này…mọi thứ ở nơi này chúng ta đều không thể đắc tội, không nên nhìn!” 
La Minh nhanh chóng mở lời nhắc nhở! 
Hồng Huyền điên đảo tâm hồn và cúi đầu không dám nhìn nữa. 
Họ là chí tôn nhưng chỉ mới nhìn một cái đạo cơ đã suýt chút bị lung lay rồi… 
Xem ra cây đào này thật sự là thần vật của tiên vực, vả lại cây đào rất có khả năng đã có linh tính. 
Chỉ là một cây linh nhưng thực lực cũng không phải chí tôn có thể phạm vào! 
Hai người họ mang theo sự kính nể trong lòng tiến thẳng về phía trước! 
Lúc này, Lý Phàm cũng mở miệng nói: “Các vị mời ngồi.” 
Hắn mang trà từ trong phòng ra và nói: “Nơi này chỉ có trà thô mời khách thôi.” 
Đôi mắt Vu Khải Thủy, Mộ Thiên Ngưng sáng rỡ cả lên! 
Họ là người từng được thưởng thức trà của Lý tiền bối. 
Đây lại là một cuộc đại cơ duyên rồi! 
Lúc này mọi người đều đã ngồi yên vị và ngoan ngoãn chờ đợi. 
Lý Phàm mang trà cho từng người, La Minh và Hồng Huyền vội vàng kính cẩn đứng dậy và dùng hai tay đón lấy. 
Vị tiền bối này lại bưng trà cho họ sao! 
Xem ra thật sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-that-khong-phai-tuyet-the-cao-nhan/1367515/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.