Vốn dĩ Trần Hán Thăng nghĩ đến chiêu 'tuyệt hậu kế' để cắt đứt suy nghĩ của những kẻ muốn theo đuổi Tiêu Dung Ngư, nhưng không ngờ sự việc diễn ra hỏng bét. Hắn cảm thấy thật mất mặt, nên vội vàng ôm lấy Quách Giai Tuệ nhanh chóng rời khỏi hộ trường lớn.
Đối với những sinh viên có mặt nơi này, đây chỉ là việc nhỏ xen vào buổi diễn tập mà thôi. Tiêu Dung Ngư cũng bị thu lại bó hoa kia, cô nhờ người chủ trì hỗ trợ nhận lấy, dạng hành động này đã là nể mặt vị học trưởng kia lắm rồi, bọn họ cũng chẳng liên quan gì đến việc này.
Bạn cùng phòng của cô là Thi Thi cũng đang có mặt ở bên dưới. Sau khi cô phát hiện ra Trần Hán Thăng cũng cảm thấy kỳ lạ: "Đây không phải là người lần trước ăn lẩu cùng hay sao?"
Sau khi buổi diễn tập kết thúc, Thi Thi đến bên cạnh Tiêu Dung Ngư hỏi: "Tiểu Ngư Nhi, trưa này đi nơi nào ăn cơm vậy?"
"Trước tiên về phòng thay quần áo khác cái đã, sau đó chúng ta ra ngoài ăn đi."
Tiêu Dung Ngư cười nói: "Cô bé khó lắm mới tới Đông Đại được một lần, thế mà không thể cùng nhau đi ăn được."
"A. . . , đừng có nói cô bé thật sự là con gái của cậu nha?"
Thi Thi lên tiếng nói đùa.
Tiêu Dung Ngư ra vẻ chững chạc đàng hoàng nói: "Thế thì còn gì bằng. Nếu sau này mình có cô con gái đáng yêu thế này, thì ngày nào mình cũng sẽ hôn đến mệt mới thôi."
"Người con trai dẫn theo cô bé ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-that-khong-muon-trong-sinh-a/1087634/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.