"Trần ca. . ."
Lưu Bằng Phi cầm chặt 2000 tệ trong tay, tâm trạng chuyển tử đáy vực lên tận đỉnh núi, biến đổi loạn xì ngầu hết cả lên, không biết diễn tả thế nào.
Trần Hán Thăng vỗ vỗ bờ vai anh ta nói: "Cậu không cần có ý định lấy thân báo đáp. Bởi số lượng cô gái muốn gả cho tôi phải xếp hàng từ Giang Lăng tới tận Tiên Ninh mới đủ."
Hắn đang định bốc phét để lấy thêm một chút tỉnh cảm nữa, nhưng không ngờ chiếu Santana đã cũ này công chịu phối hợp, máy điều hoà vang lên hai tiếng 'kẽo kẹt' rồi đột nhiên không hoạt động nữa.
Thời điểm tháng 9 ở Kiến Nghiệp là thời điểm nóng nực nhất. Nên trong xe không có điều hoà lập tức dâng lên một luồng khí nóng, khiến cho việc hô hấp Trần Hán Thăng cũng cảm thấy khó khăn.
Trần Hán Thăng mất hết kiên nhẫn nói: "Thôi anh đi làm anh hùng của anh đi. Tôi cũng phải về ngồi trong điều hoà đây."
Lưu Bằng Phi cầm tiền, đang định rời đi giữa trời nắng chang chang. Thì Trần Hán Thăng ló đầu ra cửa sổ xe nói theo: "Bằng Phi, về sau công việc vất vả ở nơi này giao cho bọn anh đấy."
"Trần ca, cậu yên tâm đi. Tôi dù có phải dùng hết sức lực của mình, cũng nhất định giúp Hoả Tiễn 101 chiếm lĩnh thị trường khu vực này."
Lưu Bằng Phi nắm chặt tay lớn tiếng nói.
"Thằng nhóc này."
Trần Hán Thăng cười cười, sau đó cũng không đóng cửa sổ lại, mặc kệ từng cơn gió nóng bỏng thổi vào mà bon bon tiến tới Học Viện Khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-that-khong-muon-trong-sinh-a/1087632/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.