Buổi sáng mùng một, đầu năm mới, cả gia đình Trần Hán Thăng ngồi quây quần trên bàn, ăn bánh trôi cùng sủi cảo. Lương Mỹ Quyên cùng Trần Triệu Quân lấy ra một phong bao lì xì.
"Hán Thăng, chúc mừng năm mới. Chúc con năm 2003 khỏe mạnh, học tập tốt, và hoàn thành được nhiều ý nguyện."
Đây là lời chúc của lão Trần.
"Con trai, chúc mừng năm mới, hi vọng năm nay con có thể làm ít việc chọc tức mẹ hơn."
Đây là điều Lương Thái Hậu tha thiết mong chờ.
Trần Hán Thăng cười hì hì nhận lấy. Sau đó làm động tác giống như ảo thuật, cũng lấy ra hai bao lì xì.
"Bố, chúc bố năm mới có được sức khỏe dồi dào. Nhà này không có bố là không được."
"Mẹ, năm mới chúc mẹ sức khỏe, cố gằng đừng tức giận, đừng đánh con, bớt lải nhải. Cố gắng cùng bố ra ngoài du lịch nhiều hơn."
Trần Triệu Quân cùng Lương Mỹ Quyên không ngờ tới Trần Hán Thăng cũng có lì xì. Hai người liếc nhìn nhau, sau đó lão Trần lên tiếng: "Con trai lì xì, chúng ta nên cầm lấy thôi."
Lúc đầu, hai vợ chồng cứ nghĩ lì xì Trần Hán Thăng cho hai người chỉ mang tình chất tượng chưng thôi. Nhưng khi cầm lấy thì biết đã lầm.
Hai người quay về phòng ngủ mở ra xem, mỗi bao lì xì là 1000.
"Lão Trần, con của ông làm ăn ở trong trường thật là tốt đấy. Chúng mình cho nó 600, mà nó cho lại hẳn 1000." Lương Mỹ Quyên nói.
"Tiền này, không cho bà thu hồi đâu. Con trai biếu tôi mua thuốc đấy."
Trận tuyết lành tối hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-that-khong-muon-trong-sinh-a/1087592/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.