Tất nhiên, Trần Hán Thăng sẽ không đồng ý rồi: "Thật sự là chưa có cô gái nào đưa ra yêu câu giống cậu cả. Ai đời, lại muốn làm người yêu với một tên cặn bã."
"Mình không muốn nói chuyện yêu đương với cậu."
Thương Nghiên Nghiên tiến lại gần nói: "Người cậu yêu vĩnh viễn là Thẩm Ấu Sở. Tớ cảm đoan không đi tranh đấu với cô ấy, chỉ cần cậu dành cho tớ một chút thời gian thừa thôi, đó là điều hạnh phúc lắm rồi."
"Chỉ cần chút xíu thời gian là tuyệt vời lắm rồi."
Thời điểm đầu, khi Thương Nghiên Nghiên bắt đầu kể lại chuyện cũ thì cảm xúc mới chợt biểu hiện ra bên ngoài vẻ căng thẳng. Nhưng tiếp theo lại là sự bình tĩnh, giống như kể lại chuyện cũ của người khác vậy. Còn bây giờ, trên mặt lại thay đổi một sắc thái khác, nhẹ nhàng đáng yêu.
Trần Hán Thăng nhếch miệng cười: "Đừng diễn nữa. Nếu như mình là tên cặn bã, chiêu trò chắc chắn sẽ không ít hơn cậu. Thời gian đã không còn sớm nữa rồi, tranh thủ về phòng nghỉ ngơi thôi."
"Đồ nhẫn tâm."
Thương Nghiên Nghiên đá đá lon bia trên đất: "Còn lại 2 lon, chúng ta uống xong rồi về."
Trần Hán Thăng gật đầu. Thương Nghiên Nghiên vừa uống bia vừa hỏi: "Tớ đã nói chuyện cũ của tớ cho cậu. Thế cậu có thể kể cho tớ hành trình trở thành một tên cặn bã được không?"
"Hành trình trở thành tên cặn bã sao. . ."
Trần Hán Thăng ngẩng đầu nhìn trời, trên đó có những ngôi sao lấp đầy khoảng trống, xa xôi mà lấp lánh, cuối cùng thở ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-that-khong-muon-trong-sinh-a/1087566/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.