"Tít. . . tít. . . tít"
"Aloo, tôi Tiêu Hoành Vĩ đây."
"Chào chú Tiêu. Cháu Hán Thăng đây, chú cho cháu gặp Dung Ngư một chút được không?"
"Hán Thăng, Dung Ngư đi nghỉ rồi, ngày mai cậu gọi lại nhá."
. . .
"Tút. . . Tút. . . Tút"
"Aloo, ai vậy?"
"Chào buổi sáng chú Tiêu, cháu Hán Thăng đây. Phiền chú cho cháu gặp Dung Ngư một chút?"
"Tiếc quá, Dung Ngư ra ngoài rồi."
. . .
"Tút. . . Tút. . . tút"
"Chú Tiêu, cháu Hán Thăng đây, cho cháu gặp Dung Ngư một chút"
"Ngư nhi còn chưa về, tối cậu gọi lại nhá."
"Không sao, vậy chú nhắn dùm với cô ấy là hôm nay cháu quay về trường học nhá."
Đầu dây bên kia nghe được những lời này chợt yên tĩnh lại, giống như có người bịt đầu nói của điện thoại vậy. Tai Trần Hán Thăng rất thính có thế nghe được lờ mờ vài câu phát ra từ miệng Tiêu Hoành Vĩ: "Hắn hôm nay về trường. . ."
Trần Hán Thăng chỉ nghe được vậy, ngoài ra không nghe được câu trả lời. Một lúc sau, Tiêu Hoành Vĩ mới nói vào điện thoại: "Hán Thăng, chú sẽ chuyển lời. Cháu đi đường cẩn thận, tới trường nhớ báo cho cha mẹ ở nhà biết đấy."
Tiêu Hoành Vĩ cúp điện thoại, lo lắng nhìn Tiêu Dung Ngư, đau lòng nói: "Đến cùng hai đứa có chuyện gì vậy? Không thể nói cho ba biết được à?"
Tiêu Dung Ngư mặc một bộ đồ ngủ màu sữa có dây đeo ngang eo, mái tóc ngang vai xõa ra, hai tay đang ôm một cái gối dài ngồi trên chiếc ghế salon, sắc mặt nhợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-that-khong-muon-trong-sinh-a/1087519/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.