“Cậu có chuyện gì muốn nói, thì nói nhanh lên.”
Bên trong phòng ăn số 1 của Tài Viện, Hồ Lâm Ngữ đang ngồi đối diện với Trần Hán Thăng, cất tiếng nói.
Nhưng trên chiếc bàn được làm bằng inox này không chỉ có hai người ngồi, mà còn có một thân hình cao gầy, trông cực kỳ rụt rè làm cho nhiều người đi qua cũng không để ý, đó là Thẩm Ấu Sở.
Sở dĩ vừa rồi do Trần Hán Thăng giải thích thật lâu, để chứng minh là mình không có ý đồ gì với Hồ Lâm Ngữ, chỉ là muốn bàn bạc chút chuyện xoay quanh vị trí ‘lớp trưởng’ mà thôi.
Dù cho Trần Hán Thăng giải thích thế nào, thì bạn học Hồ vẫn chưa tin cho lắm. Thời điểm, hai người bước vào phòng ăn thì thấy Thẩm Ấu Sở đang ngồi ở một nơi hẻo lánh ăn cơm, Hồ Lâm Ngữ lập tức lại đấy ngồi xuống, coi Thẩm Ấu Sở như một người làm chứng cho sự trong sạch của mình.
“Nói gì thì nói đi, sao còn không nói?”
Hồ Lâm Ngữ thúc dục thêm lần nữa, bởi vì Trần Hán Thăng từ khi ngồi xuống thì tỏ ra trầm mặc.
Trần Hán Thăng không nói câu nào, bởi vì hắn nhìn thấy bữa ăn tối của Thấm Ấu Sở. Bữa tối chỉ sử dụng 2 tệ mua bánh bao cùng với cơm cuộn rong biển miễn phí và canh trứng. Tại nơi ồn ào như phòng ăn, ở một góc xa xa rất ít người ngồi, từ từ ăn từng miếng nhỏ bánh bao.
“Điều kiện gia đình Ấu Sở không được tốt cho lắm, cậu là người làm lớp trưởng, cần giúp cô ấy xin một suất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-that-khong-muon-trong-sinh-a/1087505/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.