Ba phương thế lực trở về, Tiểu Điệp trở về cũng không tại Đại Nam Hoàng Triều nghỉ ngơi mà lập tức tới Thăng Tiên Đỉnh. Thất Đại Cấm Địa càng lúc càng bành chướng, như Tiểu Vân ca còn không ra tay sợ rằng càng để Thất Đại Cấm Địa ngang ngược hơn. 
Mà tại Thăng Tiên Đỉnh bấy giờ, Tiểu Vân hắn đã nằm trên chiếc giường tre quen thuộc, mắt đeo lấy kính râm bảo hộ, trên đầu có chiếc ô lớn che đi ánh nắng. Bên cạnh chính là một trái dừa được cắm sẵn ống hút, cạnh trái dừa chính là cần cầu đang hướng thẳng xuống ao cá chờ thành quả. 
Không sai, Tiểu Vân hắn thuận lợi đạt tới cấp độ 1000 sau đó đi tới sa mạc kia và trở về tiểu viện một cách bình an. Nhìn hậu viện một góc vườn có mấy tiểu sinh vật Tiểu Vân hắn chỉ mỉm cười. Không hổ là Kỳ Lân một tộc a hắn nói nhẹ liền không nghe phải đợi đánh một trận mới có thể thu phục được. 
Mà thu phục xong Kỳ Lân Tộc sa mạc cũng tự động đóng lại không thể tiến vào thêm. Hình phạt của nhiệm vụ hằng ngày cũng biến mất không còn. Giờ đây nhiệm vụ hằng ngày đơn giản để Tiểu Vân tự thực hiện mà thôi, không có ban thưởng cũng lại không có hình phạt. 
Nhưng mà Tiểu Vân hắn nghĩ lại cảnh thu phục xong Kỳ Lân Tộc đột nhiên mở ra được một chiêu thức cấp S mà không khỏi mỉm cười. Chiêu thức này chính là kỹ năng cực kỳ đáng sợ a. Dù để đang trang bức hay thể hiện sức mạnh của bản thân thì đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thang-cap-trong-thoi-dai-tu-tien/932482/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.