“Thiên Mị, ngươi dừng tay!”
“Thiên Mị ngươi đừng làm càn! Ngươi chỉ cần tổn hại Hồ Tiên một chút ngươi liền chôn mình ở đây.”
Hai vị Hóa Thần Hồ Tộc lập tức đứng dậy buông lời ngăn cản. Thứ bọn hắn có thể làm bây giờ cũng chỉ cảnh cáo hậu quả mà thôi. Nếu như bây giờ bọn hắn ra tay Thiên Mị ảnh hưởng một lần bóp vào hậu quả bọn hắn gánh không nổi.
Nhưng mà Thiên Mị càng không quan tâm đến lời nói của mấy vị Hóa Thần. Nàng nhìn Hồ Tiên trong tay liền nói : “Ngươi có thể không nhớ ta nhưng hẳn ngươi nhớ đến người thị nữ vào năm ngươi lên ba tuổi đã hành lên hành xuống người ấy.”
Thiên Mị nói đến đây trong đầu Hồ Tiên thật sự nhớ lại chút gì. Có lẽ trong khi mạng sống treo trên sợi tóc mới khiến người ta nhớ ra nhanh hơn. Hồ Tiên nàng thật sự nhớ ra, năm ba tuổi đó nàng thật sự đã ghét một người phụ nữ ghét vô cùng. Đơn giản bởi vì sự xuất hiện của nàng khiến cho mẫu thân nàng rơi lệ.
Đem theo nỗi hận đó rất lâu đến khi biết được thân phận của người phụ nữ đó, Hồ Tiên nàng liền không ngừng lấy việc sai vặt làm hành hạ. Chỉ là một thị nữ cỏn con mà dám mơ mộng lên đến vị trí Hồ tộc phu nhân…còn không nhìn lại thân phận đang phải làm việc cho nàng ?
“Nhớ rồi sao ?” Thiên Mị hỏi đến đây có chút cười mỉa mai nói tiếp : “Khi ngươi sai việc liên tục đó kèm theo mẫu thân ngươi hận thù đã khiến người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thang-cap-trong-thoi-dai-tu-tien/932412/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.