Nghe tới chữ “trà” Trần Thiên và Trần Tân đều cảm giác huyết mạch có chút sôi trào lên. Dù được tặng trà mang về uống nhưng khi uống ở đây cảm giác vẫn là trên hết. Hai người vẫn phải giữ thái độ chưa dám bước nhanh chân vào.
Nhưng mà, khác với biểu hiện của hai người. Tần Chính lại càng ngờ vực. Người trẻ tuổi kia gọi Trần Thiên và Trần Tân là lão tổ cùng phụ thân khiến hắn cũng nghĩ nghĩ được thân phận của người này. Hẳn là vừa là đồ đệ của vị kia vừa là người trong hoàng thất a ?
“Tần Chính đệ đi vào a.” Trần Thiên vốn là định bước vào nhưng thấy Tần Chính ngờ vực trong đôi mắt lại không chuyển động liền lên tiếng.
Tần Chính nhìn sang Trần Thiên hỏi : “Cái vị trẻ tuổi kia là đồ đệ của người chống lưng a ?”
Tần Chính vừa dứt lời liền thấy Trần Thiên cùng Trần Tân biến sắc. Thậm chí, Trần Thiên còn muốn động tay ngăn lời hắn nói lại nữa.
Trần Thiên nhíu mày : “Ngươi không hiểu hay là không thể hiểu. Tiểu Vân tiểu tử chính là người đó a.”
Tần Chính nghe xong càng khó tin thốt lên lời : “Không thể nào a.”
Tuổi trẻ như vậy mà có thể làm người chống lưng ? Cho hắn tiền hắn cũng không tin đây. Dù cho có luyện võ từ trong bụng mẹ cũng không thể ở tuổi này chạm tới tông sư đỉnh phong còn nói gì đến chống lưng cho một hoàng triều ? Tần Chính hắn rất muốn nói với Trần Thiên bốn chữ : “Ngươi hồ đồ a.” Nhưng mà, hắn cũng lại nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thang-cap-trong-thoi-dai-tu-tien/932296/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.