Haha phải chăng mình đang đi đến địa ngục sao..." Dương Phàm mở mắt ra và thấy xung quanh trống rỗng, và cơ thể của mình đang trôi dạt.
“Này, đệ tử của ta, rốt cuộc ngươi cũng tới rồi, chờ ngươi thật Lâu!” Vừa lúc đó một giọng nói vang lên giữa không gian trống trải, một lão đầu khá khôi ngô,, xuất hiện giữa khoảng không, dáng người mạnh mẽ, chỉ là mái tóc đã bạc trắng, và giọng nói khàn khàn
"Ông là ai?” Dương Phàm hỏi.
“Ngươi cứ gọi ta là Giang lão được rồi, ta là người trong lĩnh vực lĩnh hội, cũng là người đứng đầu thế hệ thứ bảy mươi tám của Hạ Môn, và ta là đệ tử của thế hệ thứ bảy mươi tám.” Ông lão nói thẳng.
Hắn không hiểu tất cả những gì ông lão nói, nhưng chỉ biết một điều. Lão già này là người đứng đầu thứ bảy mươi tám của Hạ Môn. Về cái gì là lĩnh vực lĩnh hội, hắn không biết gì về mấy cái thứ đó, Dương Phàm hắn lúc trước cũng đọc nhiều loại tiểu thuyết thế này rồi..
"Ôi, chết rồi thì đi gặp thần chết.còn ta thì lại gặp 1 lão đầu kể truyện tiểu thuyết." Dương Phàm lắc đầu cười khổ.
“Người mới ngươi đang kêu ca cái gì vậy!? Ta phải nhanh lên trước khi chờ tang lễ, đệ tử tới đây.” Ông lão nói với Dương Phàm một lần nữa.
"Lão đầu. ông đang gọi tôi à? Hãy để tôi đầu thai tốt hơn!" Dương Phàm giờ không biết tại sao ông già này luôn gọi là đệ tử của mình, nhưng hắn cũng không làm mất lòng ông ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-vo-song/2419479/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.