Này, những gì em họ của em đã nói cũng đúng đấy,. "Vương Hải thấy người em họ này còn có chút thú vị, liền với lấy 1 chay rượu, mở chay rượu vang rót cho Trương Yến một ly, Dương Tín cũng là một ly."
Trương yến không biết đó là loại rượu vang đỏ nào, vừa rồi cô cũng không nghe thấy tiếng Dương Tín đang nói về cái gì, cô cầm lên và nếm thử một chút, và thấy rằng nó hoàn toàn khác với những gì cô thường dùng. đã uống nên cô không thể không nếm thêm vài ngụm.
Dương Tín cầm ly rượu lắc lắc dưới ánh đèn, đưa xuống mũi ngửi trước khi nhấp một ngụm, Trương Yến thấy Dương Tín trông cũng có chút đẹp trai. nhưng lại cười, thầm nghĩ. Cậu ta bao giờ lại học diễn xuất,đã vậy còn hành động một cách nghiêm túc.
Sau nửa giờ.
Chị họ, buổi chiều đi cùng em đến bệnh viện khám vết thương trên đầu được không?” Dương Tín nói.
“Ừm. Chúng ta có thể đi ngay bây giờ, tôi sẽ đưa cậu đi” Trương Yến cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe nói như vậy. Thật ra cô ấy đã muốn rời đi từ lâu.
"À đại ca, ngươi có muốn đi không? Chúng ta có thể sẽ ngồi trong bệnh viện một lát. Dương Tín nhìn Vương hải nói
"Haha chắc là không được rồi. Chiều anh có chuyện phải làm, việc đột xuất nên không tiễn cậu" Sáng ra đã đủ chán nản rồi, còn đi đến nơi như vậy nữa. Vào buổi chiều, chẳng phải muốn giết anh ta sao? Tại sao hắn không đi đến những quán bar?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-vo-song/2419462/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.