Mọi người đã quên mất Dương Tín, Dương Tín giao súng cho người bắn tỉa và quay trở lại xe của bà cô trong bộ dạng thấp thỏm.
"Sao cậu lại theo dõi lâu như vậy? Mọi vấn đề bên trong đã được giải quyết xong chưa?" Người phụ nữ không biết về việc Dương Tín bắn tỉa và giết người. Vừa rồi, những người xung quanh đã được sơ tán. Ngoài cảnh sát, họ còn các bác sĩ, và các phóng viên
“Thôi, đi thôi.” Dương Tín nói.
“Đi đâu?” Người phụ nữ hỏi,
“Quay trở lại khu mua sắm quảng đông, bạn của tôi có thể vẫn đang đợi tôi ở đó.” Dương Tín cười nhẹ và nói: “Cảm ơn.”
“Không sao, tôi sẽ trở lại gặp nhân viên.” Người phụ nữ cười nhẹ, luôn cảm thấy học sinh cấp ba trước mặt có chút khác biệt, nhưng cô không thể phân biệt được. Chỉ có thể là như vậy. điềm tĩnh lạ thường.
...
“Học sinh trung học đó ở đâu?” Thẩm Kiều hỏi khi tay bắn tỉa quay lại với hai súng trong tay.
“Báo cáo, anh ta đi rồi.” Người bắn tỉa trả lời ngay lập tức.
"Chú Thẩm học sinh trung học này rất đáng ngờ. Có lẽ anh ta sẽ là một kẻ giết người được đào tạo ở nước ngoài. Tôi sẽ điều tra anh ta!" Cuối cùng Dương Nguyệt cũng đã tìm được chỗ đứng của mình. Không có lý do gì một học sinh trung học lại giết người không chớp mắt.. đều này không có ly do và không ai có thể tin
“Ừm, nhưng cô không được làm phiền gia đình cậu ấy, chắc chắn!” Dương Nguyệt trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-vo-song/2419449/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.