An Thạch Hà dẫn đầu bước vào phòng của Lưu Bồ và Trương Quân, trong phòng truyền đến mùi máu tanh nồng nặc.
Quý Ngư đi sau lưng Lý Triệu, chú ý thấy khoá cửa không có dấu hiệu bị phá hỏng, Lưu Bồ lại nằm cách cửa phòng không xa.
Chờ bọn họ đến gần mới phát hiện, thi thể Lưu Bồ bị ngũ mã phân thây, đầu, đôi tay cùng với hai chân tách ra, cả người phân thành sáu phần rời rạc.
Điều khiến người ta càng sởn tóc gáy hơn chính là biểu tình bình thản trên mặt gã, khóe môi mỉm cười như đang sa vào một giấc mơ đẹp.
Ngoài hiện thực, bọn họ chưa từng được chứng kiến trực tiếp hiện trường giết người, Lý Triệu tái mặt nhịn không được chạy ra khỏi phòng nôn mửa, cho dù là An Thạch Hà đã gặp qua không ít thi thể, sắc mặc cũng trở nên trắng bệch.
Quý Ngư bình tĩnh lướt qua thi thể Lưu Bồ đi về phía cửa sổ, hôm nay sương mù loãng hơn ngày hôm qua một ít, có thể thấy lờ mờ một cái đình viện giữa hồ.
“Thấy đồng đội chết ngươi không sợ hãi hay đau khổ chút nào sao?” Giọng Bùi Đình đột nhiên vang lên.
Cậu hơi cúi đầu, lông mi run rẩy, làn da trắng nõn dưới ánh sáng sớm khiến bóng dáng cậu hơi mơ hồ, “Bọn tao vốn chỉ là bèo nước gặp nhau, một câu cũng chưa từng nói với đối phương, thay vì lãng phí thời gian cho việc giải tỏ cảm xúc tiêu cực, tao thà tìm cách nhanh chống thoát khỏi phó bản còn hơn, tao thích tìm kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-dien-cuong-theo-duoi-toi-khong-bo/2777311/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.