Người dẫn đường dứt câu, cửa lớn lập tức rộng mở, vì đảm bảo an toàn cho người chơi mỗi người khi tiến vào khu nghỉ ngơi sẽ bị truyền tống đến những vị trí riêng, trước khi bước qua cánh cửa, An Thạch Hà xoay người nói với Quý Ngư: “Có duyên gặp lại.”
Quý Ngư nhường bọn họ và rời đi sau cùng, vừa bước qua cánh cửa, trước mắt bất chợt loé lên ánh sáng trắng chói chang, hai mắt theo bản năng nhắm chặt, chờ ánh sáng trở lại bình thường, cậu mới chậm rãi mở mắt, sau đó phát hiện bản thân đang ở trong một không gian trắng xoá.
........
Đại sảnh livestream.
“Ơ, dao găm cứ thế biến mất hả?”
“Hạn chế số lần sử dụng vậy thì không phải đạo cụ cấp bậc truyền kỳ rồi.”
“Tui nói mà, đạo cụ xịn xò sao có thể xuất hiện trong phó bản thử nghiệm được, kiểu dáng độc lạ thì cũng chỉ là một đạo cụ cấp thấp hoặc cấp trung có hạn chế số lần sử dụng thôi.”
“Haiz có lẽ thế, nhưng năng lực của Quý Ngư không tồi đâu, cả An Thạch Hà nữa.”
“Đúng đúng, hiệp hội của tôi cũng muốn ngỏ lời mời, thôi chết, phải chạy đến cửa ra canh me thử vận may mới được, lỡ đâu cậu ấy không định ở lại khu nghỉ ngơi mà xuất hiện ngay cửa ra thì sao.”
“Bỏ đi ông tranh không lại mấy hiệp hội lớn đâu, bọn họ chắc chắn sẽ chạy đến khu vực người mới thể hiện nhân lực mạnh mẽ hùng hậu ra sao rồi chộp người đi luôn.”
“Mẹ nó thật không bằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-dien-cuong-theo-duoi-toi-khong-bo/2777188/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.