Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM
*************************
Quý Ngư vẫn luôn tìm mọi cách moi tin tức từ số 9, nhưng miệng hắn rất chặt, một chút tin tức quan trọng cũng không để lộ ra ngoài, cậu nghĩ có lẽ bởi vì mới quen biết cho nên bọn họ chưa đủ thân thiết, vì thế đành tạm thời bỏ qua.
Có điều cách nói chuyện của số 9 cho cậu một loại cảm giác rất quen thuộc.
17:00 vừa điểm, số 9 lập tức nhắc nhở Quý Ngư đến nhà cơm, hắn sẽ đi ăn cùng bệnh nhân.
Quý Ngư không ngờ hộ lí vậy mà một tấc cũng không rời, rõ ràng cậu là một người bình thường có cần phải chực chờ mọi lúc mọi nơi thế không.
Thời điểm ra cửa, cậu thấy trên hành lang có bốn bệnh nhân, trong đó một người chơi cùng tiến vào với cậu.
Quý Ngư rũ đầu tự hỏi, vô thức cắn móng tay cái.
Đột nhiên một bàn tay từ bên cạnh vươn tới cầm lấy cổ tay của cậu, nàn tay kia rất lớn, lạnh băng, hoàn toàn khoá chặt cổ tay cậu.
Quý Ngư bị hù giật mình, theo bản năng hất tay ra.
Số 9 theo lực hất buông tay cậu ra, hắn tinh tế nói: "Quý tiên sinh, suy nghĩ cũng đừng cắn móng tay giống trẻ con vậy chứ, đây là thói quen không tốt đâu."
Quý Ngư vội thu tay lại, làm bộ giống như không có việc gì tiếp tục đi về phía trước.
Số 9 chậm một bước, đi theo ở phía sau, vừa vặn nhìn thấy vành tai hơi ửng đỏ của cậu, màu đỏ xuất hiện trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-dien-cuong-theo-duoi-toi-khong-bo/2777184/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.