Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM
*********************
Lỡ đâu xuất hiện kẻ mật báo, vậy gã sẽ là một quả bom hẹn giờ, không thể mặc kệ.
Từ phản ứng của y tá trưởng có thể đoán được bệnh nhân rất quan trọng đối với bọn họ, mọi người chỉ trả lời vấn câu hỏi mà thôi, sẽ không bị trách phạt, trách nhiệm đều quy lên hết trên người kẻ chủ mưu là cậu.
Tối qua bọn họ rút dây động rừng, vì kiểm chứng một số chuyện, cậu chỉ đành mạo hiểm để người của viện điều dưỡng chủ động dâng manh mối cho mình.
“Tôi có vấn đề ở đôi mắt.” Người tiết lộ bệnh tình sau Quý Ngư lại là Sở Ưng, người nọ đã ăn cơm xong, anh buông đôi đũa cùng Quý Ngư nhìn nhau một cái.
Đào Viên đang ngồi ngơ ngẩn, nghe Quý Ngư và Sở Ưng nói cũng phản ứng lại, “Tôi bị tật ở cạnh tay.”
Trương Mẫn nhìn thấy đã có ba người khai tình trạng bệnh, thở dài một hơi, vuốt mặt nói: “Mặt của tôi ngày càng đơ, cơ mặt không còn linh hoạt nữa.”
“Tôi thì đau đầu, mấy ngày nay cơn đau càng dữ dội hơn, chỉ có thể dựa vào uống thuốc để giảm bớt.” Lý Ngọc dùng nắm tay chống đầu vẻ mặt thống khổ.
“Tôi, tôi bị tật ở chân.” Bệnh nhân mới tiến vào cùng lượt với Quý Ngư gật gù vâng vâng dạ dạ nói.
Hồ Tư Vũ nhìn những người khác đều nói ra, vẻ mặt hoảng loạn, trên trán liên tục toát mồ hôi lạnh, sau khi thấy tất cả ánh mắt tập trung trên người mình, cô xua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-dien-cuong-theo-duoi-toi-khong-bo/2777177/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.