Đêm đã khuya, đoàn người bên trong phòng họp kế hoạch tác chiến lần lượt nằm rạp xuống bàn chợp mắt.
Một bóng người cao lớn đẩy cửa bước ra ngoài, vài nhân viên cảnh sát đi ngang qua đều gật đầu chào hỏi, hắn xua tay bước nhanh vào phòng vệ sinh, khóa cửa lại, lấy điện thoại từ trong túi ra bấm nút gọi.
Không lâu sau, gần biệt phủ Lâm gia xuất hiện vài tai mắt xa lạ.
Quản gia vén một góc rèm cửa sổ lên nhìn, rồi lại nhẹ nhàng thả xuống, những người này có lẽ cũng không bao giờ nghĩ đến, biệt phủ Lâm gia tưởng chừng như được canh gác lỏng lẻo nhưng thực chất lắp đặt cả một mạng lưới camera hồng ngoại, bất kể là gió thổi hay cỏ lay đều không thoát khỏi ánh mắt của ông.
“Lão gia, bọn chúng đến rồi.”
Lâm Hựu Nguyên há miệng uống thuốc.
“Đến xem tôi chết hay chưa à.”
“Lão gia cảm thấy, là ai đây?” Lâm quản gia cẩn thận thổi nguội thuốc rồi đưa lên.
Lâm Hựu Nguyên ho nhẹ vài tiếng, quản gia giúp ông lau đi vết nước đọng trên khóe môi.
“Thời điểm quan trọng thế này, không đến mới lạ.”
“Vậy chúng ta...” Đáy mắt Lâm quản gia lóe lên một tia sáng, ý vị sâu xa.
Lâm Hựu Nguyên vẫy tay ra hiệu ngừng uống thuốc.
“Không cần, bọn chúng đều muốn tôi chết, vậy tôi liền trước cho bọn chúng xem.”
“Lão gia...” Trong mắt quản gia tràn ngập sự không đành lòng.
Ngược lại, Lâm Hựu Nguyên ngắt lời ông, vẻ mặt bình thản.
“Người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-ai-phap-y-tieu-thu/3559370/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.