Nhìn thấy chiếc Hummer dừng trước cổng trang trại, Lưu Chí muốn lao đến nhưng bị Lâm Yêm ngăn lại.
“Chị Hồng...” Cậu khó hiểu mà thấp giọng hỏi.
Lâm Yêm tựa lưng vào sườn dốc, tay kẹp điếu thuốc nhẹ nhàng vẩy tàn thuốc xuống đất.
“Đừng vội, dệt hoa trên gấm không ai nhớ, ngày tuyết đưa than sâu nghĩa tình, lúc này mà ra ngoài chỉ bị người khác xem là gián điệp thôi.”
Lưu Chí vẫn còn chút nghi hoặc: “Lỡ như những gì Trần Phương nói là giả thì sao?”
Nàng ung dung phả ra một vòng khói: “Vậy xem như chúng ta đến góp vui đi.”
Trong lúc hai người nói chuyện, Khố Ba đã xuống xe, thuộc hạ nhìn thấy hắn, lập tức đeo súng lên lưng, cung kính mở hàng rào gỗ ra.
“Nhị gia, mời.”
Khố Ba trở lại chiếc Hummer lúc đầu, chậm rãi lái xe vào cổng, Tống Dư Hàng cúi đầu cùng những người khác đóng lại hàng rào gỗ, vô tình liếc thấy, nửa gương mặt đầy vết sẹo của ông lão phản chiếu qua tấm kính tối màu, trong đêm tối càng thêm phần đáng sợ.
Đây chính là người tung hoành ngang dọc ba nước, ông trùm ma túy Đỉnh Gia gian trá xảo quyệt trứ danh khiến ai nghe tin đều phải khiếp sợ đó sao?
Tống Dư Hàng khẽ giật mình, nhìn chiếc Hummer rời đi, cô đưa tay vờ như phe phẩy nút áo, âm thầm ghi lại biển số xe người kia.
Chờ sau khi người kia vào trong, cô thừa cơ không ai để ý, cầm khẩu AK đi theo đội tuần tra.
May mà những tên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-ai-phap-y-tieu-thu/3559366/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.