Phương Tân đã thức trắng đêm, vừa có kết quả giám định liền đi tìm Tống Dư Hàng.
Cô đi vội, máy tính còn chưa kịp khóa, có người đi ngang qua bàn làm việc của cô vô tình nhìn thấy, sau đó dừng lại, nhìn xung quanh vắng lặng không có ai mới quay lại gõ bàn phím, lưu một phần dữ liệu vào USB của mình.
“Tống đội...” Phương Tân cầm tờ giấy mỏng, ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Ngược lại là Tống Dư Hàng vẫn như thường lệ cười cười an ủi cô.
“Không sao, dù kết quả thế nào, tôi cũng chấp nhận được.”
“Được.” Phương Tân cắn răng một cái, đưa bản kết quả giám định ra.
Ngoài miệng nói không quan tâm nhưng lại háo hức cầm lấy, Tống Dư Hàng vội vàng mở ra, vuốt phẳng nếp gấp trên trang giấy.
Ánh mắt rơi xuống kết quả thẩm định, cô sửng sốt một lúc, sắc mặt trắng bệch.
- --Sau khi giám định, độ tương đồng trình tự DNA giữa mẫu số 1 và mẫu số 2 là 0, không có bất kì quan hệ di truyền nào.
“Sao có thể...” Tống Dư Hàng cắn chặt răng, hai tay run rẩy, trang giấy dần dần bị vò nát, đôi mắt cũng dần đỏ lên.
“Tống đội, chị đừng vội.” Nhìn cô đang ở ranh giới suy sụp, Phương Tân liếm môi, bắt đầu giải thích.
“Việc giám định DNA chỉ chính xác tương đối chứ không chính xác tuyệt đối, hơn nữa, thao tác khi chiết xuất mẫu xét nghiệm, không khí nhiệt độ, độ ẩm, phương thức kiểm nghiệm, đều sẽ ảnh hưởng rất lớn đến kết quả giám định...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-ai-phap-y-tieu-thu/3559363/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.