Trên khoảng đất trống, vệ tinh điện thoại đã được kết nối.
Trịnh Thành Duệ tìm tòi một hồi gọi cô: "Tống đội, được rồi."
Tống Dư Hàng chạy ra, cầm máy bộ đàm chỉnh anten, gọi một cuộc điện thoại đến phòng điều tra Cảnh cục Giang thành.
Trịnh Thành Duệ gõ máy tính để ghi lại tiến trình thời gian thực.
Đốm xanh lấp loé trên màn hình lớn, Trương Kim Hải đi dạo đảo quanh, nhân viên trực kêu lên: "Trương đội, đã bắt được tin tức của Tống đội."
Trương Kim Hải một bước phóng xa vọt tới: "Tống đội a, các người mất liên lạc một ngày một đêm rồi, nếu còn không nhận được tín hiệu chúng tôi nhất định sẽ phái cứu viện rà soát ngọn núi."
Tống Dư Hàng cười nhưng vẻ mặt là nghiêm túc: "Xảy ra chút chuyện nên bị kẹt trong núi lại gặp phải trận mưa to nên các thiết bị bắt tính hiệu đều vô hiệu, hôm nay vừa sửa xong."
Không nói quá nhiều lời nhàn thoại, cô trực tiếp vào chủ đề chính: "Hành động bắt giữ ở Khu công nghiệp Bắc Đẩu thế nào?"
Trương Kim Hải xoa xoa điểm giữa lông mày: "Bứt dây động rừng, thất bại."
Tống Dư Hàng nghĩ thầm: --- Quả nhiên là vậy.
"Không sao, nếu dễ dàng bắt được hắn thì hắn đã không được gọi với cái tên 'Bạch Kình'...."
Trương Kim Hải sửng người, nghe thấy giọng nói của cô gắt hơn bao giờ hết.
"Trương đội, chúng ta bị trêu đùa lâu như vậy, cũng nên thu lưới đi."
"Ý của cô là...." Đại não hắn có chút không theo kịp tiết tấu của cô.
Tống Dư Hàng tiếp tục nói: "Chỗ chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-than-ai-phap-y-tieu-thu/1197849/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.