ĐOẢN NỮ VƯƠNG (tiếp)
Ngàn thu tịch liêu,tàn một giấc mộng
Dần dần ta phát hiện ra sự thông tuệ của vô diện.Hắn luôn là người khơi thông tư tưởng cho ta,tuy không đưa ra cách giải quyết vấn đề nhưng hắn là người vạch ra mấu chốt.
Ta từng hỏi hắn có muốn đem trí tuệ của mình ra làm thần tử của ta không,có muốn trở thành một người sống thực sự để làm rạng danh tổ tông không?-Hắn im lặng.Một lúc sau mới ngẩng đầu,ánh mắt lấp lánh dịu dàng nói:"Ta chỉ là cô nhi,đến cha mẹ mình còn không biết là ai thì làm sao rạng rỡ tổ tông. Ở cạnh người,phò tá người,bảo vệ người không phải cũng là công việc của một thần tử sao?Chỉ là một cái danh mà thôi,hà cớ chi phải câu nệ."
Nếu ngay lúc ta hỏi mà hắn lập tức trả lời thì ta chắc chắn sẽ không tin,vĩnh viễn không tin.Có nam nhân nào thông tuệ mà không có tham vọng? Ai lại cam nguyện cúi đầu dưới chân nữ tử làm bề tôi?
Nhưng bất cứ điều gì,chỉ cần chính miệng hắn nói ra thì ta bất giác liền tin tưởng hắn không lý do,chỉ cần chính miệng hắn nói ra...
Phụ hoàng từng nói,từng dặn ta rằng đừng tin tưởng bất kỳ ai,bất kỳ người nào.Cũng đừng trao trái tim mình cho bất cứ kẻ nào.Bởi có những lúc,những thời điểm ngay cả bản thân mình cũng không thể tin được. Thân đế vương,nếu không phải cô gia thì sẽ là quả nhân.Cao xử bất thắng hàn mà thôi.
Năm Thánh Tuyên thứ mười chín ,Mặc Tư bị bức thoái vị sau chín năm cầm quyền.Kết thúc triều đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tang-nguoi-mot-nhanh-hoa-tan-hoa-nam-ay/2394473/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.