Nói chuyện lâu như vậy bất giác đã là hai giờ chiều, Mục Yên ngậm một nửa ổ bánh mì trong miệng vừa đi vừa nhai nhóm nhém, nửa còn lại nếu bỏ đi thì hơi uổng, Mục Yên nuối tiếc thở dài cuối cùng đành phải nhét nửa ổ còn lại vào bao gói lại để vào túi áo.
Nhìn dòng xe chạy thưa thớt trên đường, Mục Yên phủi phủi chút bụi bặm còn dính trên áo sơ mi hơi nhàu nhĩ của mình. Mặc dù tiền kiếm được không ít nhưng cậu chưa lần nào đến khu mua sắm để sắm sửa quần áo cho bản thân. Có thể nói, ngoại trừ có tiền ra thì Mục Yên là tiểu Chưởng môn nghèo nhất trong giới huyền học.
Nhưng, hôm nay cậu nhất định phải sắm cho bản thân một túi đồ lớn! Phải là hàng hiệu!
Không nghĩ nhiều, Mục Yên vừa bắt được xe buýt liền chui qua dòng người tấp nập, sau đó kiếm được một góc yên tĩnh đứng, vừa cười tủm tỉm nghĩ về bộ dạng bản thân khi mặt đống đồ hàng hiệu ấy có phải rất đẹp trai không.
Bác tài thấy hành khách trên xe lên đủ liền hô to: "đóng cửa, đóng cửa!" xe lung lay một chút rồi bắt đầu chạy đi. Mục Yên đứng ở góc cuối đuôi xe, yên lặng tựa vào cửa kính ngó nhìn bên ngoài. Sinh sống mấy năm nay ở thế giới này, cậu chưa từng gặp qua người nào là đồng môn với nguyên chủ. Mục Yên cũng không quá chán nản, ít ra cậu vẫn thấy mấy tên ngoại lai chuyên lừa gạt người già, trẻ nhỏ. Nhưng nhìn đám giả mạo kia làm xằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tam/3032794/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.