Chương trước
Chương sau
"Ma tu? Hắn là ma tu?"

Vũ Tiêu Linh xoa cái mông ê ẩm kinh ngạc nói, nhìn qua Vũ Tử Mạch. Gia hỏa này nếu là ma tu, như vậy hẳn là ẩn dấu bên trong nhân gian cũng thuộc hàng đỉnh cấp, nàng không phát hiện ra không ngạc nhiên, dù sao tu vi tại đó, ánh mắt cũng khó có thể phân định ra hết thảy. Nhưng là Vũ Tử Mạch Hóa Thần tu vi cũng không nhận ra...

Kì thật cái này gọi là tiểu ẩn tại dã đại ẩn tại triều, Hoàng Phong đại yêu một tên ma tu nhảy lon ton chơi bời tại chính giữa Trung Nguyên cũng có thể xếp hàng cao thủ ẩn núp, Vũ Tử Mạch mặc dù cao hơn 1 cái đại cảnh giới nhưng chỉ cần không quá mức săm soi cũng sẽ không phát hiện ra tương đối bình thường.

Vũ Tử Mạch kinh ngạc, nhìn qua Hoàng Phong đại yêu, ồ lên một tiếng giật mình:

"Quả thực là ma tu nha. Nhưng mà ma khí chủ yếu tập trung trong ma hạch, ma hạch lại tụ thành một khối trong yêu hạch, không tìm kĩ rất khó phân biệt."

Ma tu cùng ma tộc là hai cái khái niệm hoàn toàn khác nhau. Ma tộc là một chủng tộc trong thiên này địa này, mặc dù bọn hắn huyết tính ác sát ưa thích ăn thịt người nhưng chung quy ra cũng vẫn là sinh linh vạn vật một thành viên, ăn thịt người đồ thành cái gì chỉ là sở thích, chủ yếu do bọn hắn coi nhân mạng không có đáng giá bằng ma mạng.

Ma lực trong mắt bọn hắn cùng với Vũ Lâm kì thật đều cùng linh lực không khác lắm, thuộc tính khác biệt mà thôi.

Cho nên ngoại trừ một số chủng ma tộc tỉ như Lệ Ma hoặc Thâm Uyên Thằn Lằn - một đám đầu óc toàn cơ bắp ma tộc thì hầu hết các ma tộc khác cũng không bị cấm vào Trung Nguyên. Kì thị chủ yếu cũng là do quan niệm "không phải tộc ta tất có dị tâm" mà ra.

Nhưng mà ma tu thì lại là sa đọa nhân tộc tu luyện ma công. Thế nhưng người tu luyện sẽ sinh ra linh lực, như thế nào sinh ra ma lực? Đáp án tương đối đơn giản: vô luận nhân tộc yêu tộc, chỉ cần là có ý thức tồn tại chủng tộc sẽ tại lúc sắp chết mà trong thâm tâm tràn ngập cừu hận sẽ sinh ra một loại đặc thù năng lượng, năng lượng này khuếch tán vào máu huyết thịt, có thể thông qua ăn thịt uống máu hấp thu.

Thông thường loại năng lượng này sẽ không có nhiều ảnh hưởng, nhưng tại ma công gia trì loại năng lượng này sẽ biến thành thuần túy dày đặc ma khí, đương nhiên không có ma tộc dày đặc, nhưng lại cho phép ma tu tăng tốc tu vi, tu vi mãnh tiến, hơn nữa máu huyết luyện thể, thể chất đều vô cùng cường đại.

Tác dụng phụ cũng nhiều, tỉ như người tu luyện ma công đều sẽ ưa thích máu tươi, không có lễ nghi khí chất ngược lại tràn ngập cuồng bạo dã tính, tựa như một đầu dã thú. Đây là thân thể nhân tộc không thích ứng ma khí gây ra, ma tộc kì thật trừ một số đầu toàn cơ bắp gia hỏa cũng không có loại này điên rồ khí thế.

Nhìn một chút Tử Nguyệt cũng là ma tộc, nhưng nào có loại này cuồng bạo? Đương nhiên thông thường ma tộc ác độc là nhất định, bất quá là do văn hóa vấn đề mà không phải do bản tính gây ra.

Nghe nói ma tộc tuổi trẻ phương thức giáo dục khi phạm sai lầm chủ yếu là nắm đầu đập vào tường đến khi nghe lời...

Cho nên tại phiến thương khung hậu thổ này vô luận cái nào Yêu Tộc, Nhân tộc đều căm hận ma tu đến nghiến răng, mỗi lần xuất thế đều chắc chắn bị hai tộc đồng diệt. Thậm chí ma tộc nếu rảnh cũng không bỏ qua cho đám ma tu này, dù sao bọn hắn đều mang danh "cuồng bạo, điên loạn" các loại, thật là mất mặt ma tộc.

Hoặc là nói ném ma mặt.

Vũ Lâm nhận ra được tên này là ma tu rất đơn giản: Tinh Hà Kiếm Quyết gây sát thương chí mạng cho con ma tu này. Thông thường Tinh Hà Kiếm Quyết không có khắc chế được ma tu, nhưng nó lại kích thích hiệu ứng thần thánh của Thần Thánh Minh Kiếm cho nên khi gây ra sát thương đối với Hoàng Phong Đại Yêu căn bản chính là sát thương chí mạng.

Đương nhiên thần thánh khí tức ngoại trừ đối ma tu gây ra chí mạng hiệu ứng còn có 1 số loại lực lượng khác cũng dẵn dắt phản ứng tương tự, nhưng vừa nãy hắn cũng chỉ thử một phen, quả nhiên là ra ngay vấn đề.

Vũ Lâm nhìn Hoàng Phong đại yêu, Hoàng Phong đại yêu đang há mỏ muốn nói gì đó, nhưng Vũ Lâm đã ra tay, một trảo hóa thành một vì lưu tinh vũ, tựa như thiên thạch giáng trần đỏ rực, nhanh chóng vỗ một chưởng lên đầu Hoàng Phong đại yêu, lập tức Hoàng Phong đại yêu hình thần câu diệt.

Lưu Tinh Chưởng, đồng dạng là một chiêu sử dụng tinh thần nhật nguyệt ngân hà khí thế, trời đầy sao chính là thời tiết tốt nhất sử dụng chiêu này.

Lắc đầu, nhìn qua con bé đang nằm trên mặt đất bất tỉnh. Nhìn qua là biết nó không phải nhân tộc: bé con cao cỡ chừng 1 mét 2, trên thân có mơ hồ đồ đằng hình sói, nhìn qua tựa như vết bớt, sau lưng có đuôi sói, trên đầu mọc ra hai lỗ tai sói, cùng với hai lỗ tai nhân tộc chính là 4 cái lỗ tai.

Vũ Lâm còn là rồng năm đó biến thành hình người khống chế không tốt cũng có 4 cái lỗ tai, nghe âm thanh toàn là âm thanh nổi, nghe nhạc siêu sướng, bất quá cũng hơi phiền toái.

Dù sao hắn năm đó là rồng huyết mạch siêu mạnh, khống chế rất khó khăn, khi biến hình người vẫn là thường xuyên để lộ ra cái gì như là đuôi rồng sừng rồng.

Nhìn qua là biết, tiểu nữ hài này là Yêu Duệ một thành viên. Yêu Duệ ý tứ là Yêu tộc hậu duệ, đại yêu hóa hình người có thể cùng nhân loại giao phối, tuy nhiên phần nhiều trường hợp là không thụ thai, dù sao giống loài khác biệt, chỉ có tu luyện thành tinh nguyên về sau mới có thể sinh ra yêu tộc cùng nhân tộc hỗn huyết, xưng yêu duệ.

Một số trường hợp đặc biệt của vài loài yêu thú họ khỉ cũng có thể không cần tinh nguyên sinh ra đời sau.

Có yếu có mạnh, mạnh có thể so với tổ tiên còn trâu bò, yếu so phàm nhân không bằng.

Có thể tu thành tinh nguyên phần nhiều là Hóa Thần cảnh đại yêu.

Nhìn qua, chợt thấy bé con đang cầm trong tay một thanh đao, đao này tương đối khổng lồ, chất liệu của nó khiến cho Vũ Lâm chú ý: Răng sói.

Hơn nữa, không phải răng sói thông thường, mà dường như là Băng Hỗn Lang nhất tộc, lại nhìn qua tiểu nữ hài này, lông tơ bên trên mang theo sắc trắng, còn có khí lạnh tràn ra, tuyệt đối cũng một dạng là Băng Hỗn Lang nhất tộc.

Hẳn là Bí Hồn Đao.

Bí Hồn Đao cũng không phải là trấn áp linh hồn vào trong đao, mà là một loại bí pháp sử dụng một phần thân thể của một thành viên đồng chủng, thông qua bí pháp tiến hành trong cõi hư vô một loại kết nối vận mệnh sợi tuyến, tạm gọi cho dễ hiểu là nhân quả sợi tuyến. Tỉ như cây đao này hẳn là sử dụng răng của một con đại yêu đồng chủng của con bé này, từ đó mỗi lần nó vung đao lên đao đều sẽ mang theo một phần sức mạnh của đại yêu.

Ngược lại, nếu như là người khác vung đao, đao sẽ chỉ phản phệ chứ sẽ không có tác dụng tấn công.

"Là một thanh đao không tệ a."

Vũ Lâm nhìn qua, không có ý định sử dụng.

Bí Hồn Đao cũng không phải tùy tùy tiện tiện mà rèn được, chỉ có thể cả hai đều ngươi tình ta nguyện mới có thể rèn ra. Nếu như người cung cấp nguyên liệu mang theo dù chỉ một tia sát ý Bí Hồn Đao sẽ lập tức phản phệ giết chết người cầm nó.

Hơn nữa, người cho nguyên vật liệu luyện đao sẽ mơ mơ hồ hồ bị một tia kết nối số mệnh với đao, đao toái mặc dù người không vong nhưng cũng sẽ không ổn định lắm, chí ít cũng phải dưỡng thương mười ngày nửa tháng.

Nói cách khác, cả hai cũng phải là một cái máu mủ tình thâm quan hệ. Dưới loại quan hệ này hắn nếu mà cầm lên đao thì hẳn cũng sẽ bị "bên kia" phát giác.

Chợt, bé con lỗ tai hơi co giật, kế đó mở mắt ra. Vừa nhìn thấy Vũ Lâm đang cầm trong tay đại đao, lập tức hai vuốt nhô ra chộp lại thanh đao giật về, nhe ra răng nanh sắc nhọn gầm lớn:

"RỐNG ~~ Trả lại đao của ta. Đó là di vật phụ thân ta!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.