Chương trước
Chương sau
Han Bạt gào rú, lấy hoang mạc ý cảnh đánh về phía Tử Nguyệt lập tức khiến cho nàng trở tay không kịp, bị đánh lui ra sau mấy chục mét. Cùng lúc này, các Huyết Sát Môn trưởng lão cũng rít gào hóa thành vô số đạo cầu vồng đen kịt, hướng về Tử Nguyệt đánh tới.

Ầm ầm ầm ầm ầm...

Vô số chiêu thức thẳng hướng về Tử Nguyệt, hắc khí cuộn trào xung quanh nàng thậm chí bắt đầu có xu thế lấy đi ma khí từ ma tu để đảo khách thành chủ. Tại trong hắc khí lĩnh vực, cái khác ma tu ma tính linh lực nhận lấy kinh khủng áp chế, giơ tay nhấc chân cũng là một loại khó khăn, tựa như ở trong nước bùn một dạng.

Cũng đừng nhìn Tử Nguyệt lúc trước bị Vũ Lâm năm sáu chiêu đánh bại, kì thực khi đó nàng bị Thôn Thiên Tháp phản phệ, tu vi đại giảm, hơn nữa Vũ Lâm cái này biến thái thực không thể theo lẽ thông thường ra bài.

Mà hiện tại!? Tại Vũ Lâm truyền cho vài loại phương pháp tu luyện bậc cao, hơn nữa linh lực bên trong mang theo một đạo ảnh hưởng của Tiên khí thế, đem so với bình thường ma khí còn muốn tinh thuần hơn, mạnh mẽ hơn nhiều, nếu là 1 đối 1, nàng tuy rằng không thể đánh giết Huyết Sát Môn môn chủ, nhưng tự bảo vệ tuyệt không vấn đề.

Đương nhiên đây cũng không phải võ đài một đấu 1, hiện tại chính là một đám đánh một, rất hiển nhiên song quyền nan địch tứ thủ, Tử Nguyệt bị thất thế hiển nhiên cũng chỉ là chuyện tất nhiên.

"Hỗn Độn Thiên Ma Chỉ!!"

Tử Nguyệt một tay giơ lên một khối ngọc giản bóp nát, hét lớn, hắc khí trào dâng run rẩy hóa thành một đầu đến từ viễn cổ ma thần lấy diễn hóa âm dương khí thế mang theo chấn động nhân tâm ý chí trong nháy mắt hình thành một cỗ khí tràng kinh thiên động địa.

Tử Nguyệt lạnh lùng giơ ra 1 ngón tay, hét lớn:

"SÁT!!!"

Đồng thời, một cánh tay khác của nàng vươn ra sau, lấy từ bên trong trữ vật giới chỉ ra một khối ngọc giản khác, khối ngọc giản này khác biệt cùng các khối khác, chế tác vô cùng công phu, phù văn đồ họa nhìn qua là biết do tông sư khắc ra, tựa như một đầu viễn cổ hung thú muốn gào rống mà bay đi.

Ngay khoảnh khắc khối ngọc giản này ầm ầm vỡ vụn, một loại không gian ba động nhẹ nhàng tiêu tán trong thiên địa.

Ầm ầm..

Cùng lúc, Hỗn Độn Thiên Ma Chỉ trong nháy mắt phát ra vô số tiếng rít chói tai mà vận chuyển, mang theo vô tận tuyệt vọng ý cảnh mà đằng không hiện ra, nếu có cường giả nhìn lên bầu trời sẽ phát hiện phảng phất trên bầu trời nhưng là ngưng tụ một tôn Cổ Ma nhìn xuống chúng sinh, Tử Nguyệt đưa tay ra một chỉ, Cổ Ma đồng dạng đưa tay ra một chỉ.

OANH OANH OANH MINH!!!

Hào quang ngập trời, dưới cổ ma một chỉ, vô số chiêu thức cũng nhận lấy áp chế, bầu trời run rẩy, uy áp trấn áp toàn bộ dưới Nguyên Anh trung kỳ tu vi, mà ngay kế đó, cự chỉ này ầm ầm rơi xuống, đem ánh sáng dập tắt, mười dặm xung quanh trong nháy mắt tối om.

Lúc ánh sáng quay trở lại, mặt đất đã đột ngột hiện ra một cái dấu vân tay sâu mười mấy mét, rộng hàng dặm, dưới Nguyên Anh trung kỳ tu vi nhưng là ngay lập tức hóa thành một vũng máu mà chết, mà đường đường Nguyên Anh kỳ đại viên mãn Huyết Sát Môn môn chủ nhưng là phun ra một búng máu, bay về sau một dặm.

Về phần Hạn Bạt nó chỉ nằm ở bên dưới cự chỉ, co mình thành một khối, đối với công kích vừa nãy nhưng là hoàn toàn bất tử. Ngay sau khi cảm giác được cự chỉ uy trấn qua đi, nó lại lần nữa đứng dậy, há miệng đầy răng nanh sắc nhọn rống lên từng tràn, hóa thành một đạo bạch ảnh khí thế mãnh liệt tựa như ma thần hướng về... Huyết Sát Môn Môn Chủ cắn xuống.

Tử Nguyệt:

- ...

"A A A A A KHOONGGGG!!! TẠI SAO CÓ THỂ!?"

Huyết Sát Môn môn chủ đã bị cự chỉ vừa nãy đánh thành trọng thương, mặc dù loại trọng thương này căn bản không đáng kể, dựa vào tu vi của hắn có thể cưỡng chế hoành lại kế đó khôi phục trong nửa giây, nhưng là vẫn sẽ tạo ra một khoảnh khắc nửa giây để cho Hạn Bạt tấn công.

ROẠP ROẠP ROẠP!!!

Hạn Bạt tấn công phương thức rất đơn giản, lấy hoang mạc ý chí cùng hư ảnh cát vàng mạnh mẽ trấn áp Huyết Sát môn môn chủ, kế đó há to cặp răng sắc nhọn hướng về ngực của Huyết Sát Môn Môn Chủ cắn tới.

Nguyên bản thân thể bình thường đem so với Hóa Thần kỳ còn muốn cứng rắn hơn một số Huyết Sát Môn Môn Chủ cứ thế sinh sinh bị Hạn Bạn hàm răng ngoạm đi một ngụm, một ngụm này trực tiếp để cho ngực hắn hỏng ra một cái lỗ máu, kế đó Hạn Bạt bàn tay vươn ra chộp lấy trái tim của Huyết Sát Môn môn chủ, xé rách ra khỏi lồng ngực, cho vào miệng, một ngụm nuốt xuống.

Ma tu thông thường chính là lấy máu luyện thể, đem so với người bình thường còn muốn nhiều dinh dưỡng hơn gấp mấy lần, tự nhiên với Hạn Bạt nhưng là chất đại bổ.

Bổ Thiên Các đệ tử nhân cơ hội này chạy trốn, mà Gia Minh cùng Lục Thiên Minh lúc này cũng đồng thời đứng đằng xa lo lắng nhìn về một bên này. Mà cũng cùng lúc này... không gian nứt vỡ, xuất hiện ra trong một làn sáng rơi ầm xuống chấn ra một cái lỗ hổng sâu mấy mét nhưng là Vũ Lâm.

Vũ Lâm lúc này nhíu mày, kinh ngạc nhìn quanh quẩn, nhìn lên trên thấy được Tử Nguyệt đang bổ nhào về hướng hắn:

"Chủ nhân..."

"Có chuyện gì?!"

Vũ Lâm kinh ngạc nhìn nàng, chợt nhớ tại lúc trước khi nàng hộ tống Gia Minh cùng Lục Thiên Minh đi tu hành hắn có cho nàng một đống lớn ngọc phù cùng với một ngọc giản đặc biệt, có thể trực tiếp đem hắn truyền tống tới.

Nhìn quanh, quả nhiên nhìn thấy Gia Minh cùng Lục Thiên Minh, Vũ Lâm truyền âm cho hai nàng chốc nữa đi ra, đoạn nhìn về phía trấn động, lập tức thấy được một chỉ cương thi đang tại ăn sống một cái xác, cân nhắc qua khí thế nhưng là một cái ma tu.

Cương thi này nhìn qua tựa hồ là một đứa trẻ, làn da tím đỏ mọc đầy u nhọn hoắt tựa sừng cùng với một lớp lông vũ, đầu nhưng là dường như đã trải qua biến hóa, xương sọ góc cạnh mọc dài ra ngoài, còn mọc ra một hàng 4 cái sừng trên đỉnh đầu, nhìn qua tựa như quỷ.

Hơn nữa, có thể thấy theo cương thi đang ăn thịt uống máu ma tu, nhưng mà khí thế nó không chỉ liên tục tăng lên, thậm chí còn có một đôi cánh đang tại mọc ra sau vai cương thi, cánh tựa cánh chim, chỉ có xương, nhưng lại mọc ra lông vũ.

"Bà mẹ nó trứng."

Vũ Lâm nhảy bật lên, kinh sợ:

"Thánh Hạn Linh!? Hạn Bạt thăng cấp bản!?"

Hạn Bạt là cương thi chuyên chế tạo hạn hán, Thánh Hạn Linh nhưng là cùng loại với Hạn Bạt, chỉ là một loại tử vong bên trong biến dị, điều kiện cần thiết chính là người mẹ mang thai, thai nhi bên trong đứa bé chết đi biến thành thai lưu, sau đó được một loại kì quái tử khí nuôi dưỡng trưởng thành hóa thành Hạn Bạt chỉ là bào thai vẫn phát triển.

Kế đó, nếu mẫu thân chết đi thì Hạn Bạt lúc này cũng sẽ tử vong theo, tương đương tử vong lần hai. Lúc này tại đặc thù trường hợp xảy ra lần hai thi biến cả mẹ cùng con, nhưng Hạn Bạt sẽ tiến hóa thành Thánh Hạn Linh, Thánh Hạn Linh khi mới ra đời cần máu tươi cường giả nuôi sống, bằng không sẽ lần nữa thoái hóa thành Hạn Bạt.

Đặc thù của Thánh Hạn Linh là lông không phải lông mao cương thi mà là lông vũ.

Hơn nữa, Hạn Bạt là tồn tại sinh ra hạn hán, mà Thánh Hạn Linh nhưng là hạn hán chi linh, cùng với Tế Linh các loại nhưng là một loại hình đồ vật, để hóa thành Thánh Hạn Linh cần một điều kiện tiên quyết: Tại thời gian không dài bên trong nhưng sẽ có đại hạn xuất hiện.

Có thể nói, do đủ loại điều kiện khó khăn trộn lẫn cho nên để ra đời Thánh Hạn Linh nhưng là mười phần hiếm có, dù là Hung Thi một trong nhưng nó cũng có thể tính là hung thi đứng đầu.

Ầm ầm..

Nền đất run rẩy khi Vũ Lâm lao về phía Thánh Hạn Linh, hắn bản ý rất đơn giản: Tuyệt đối không thể để cho Thánh Hạn Linh ăn hết kiện thi thể kia. Một khi nó ăn hết thi thể, tiến giai thành Thánh Hạn Linh sẽ là chuyện tất nhiên.

Mà Thánh Hạn Linh lúc này cũng ngừng ăn, nhìn về phía Vũ Lâm, lại nhìn về phía cái xác Huyết Sát Môn môn chủ, kế đó không chút do dự vứt cái xác sang một bên, há ra miệng máu lao về phía Vũ Lâm, cặp cánh chưa thành hình đằng sau giương lên, một mảnh ngập trời cát vàng hư ảnh lao tới.

Cát vàng tựa lúc trước, nhưng là! Bên trong cát vàng ngập xương sọ người trâu bò lợn cùng vô số phế tích bị cát trắng bao phủ, ngập trời gió nóng phả ra mười dặm xung quanh tựa như muốn đem xung quanh hóa thành một bãi sa mạc khổng lồ, đây đã là vượt ra khỏi Hạn Bạt khả năng.

Có thể mắt thường thấy đất đai bắt đầu khô nứt nẻ, phong hóa thành cát trắng.

Hạn Bạt chỉ có thể tạo Hạn hán, nhưng là Thánh Hạn Linh có thể chế tạo sa mạc.

Mà Vũ Lâm cũng không nề nà, sau lưng thôn thiên cái địa phù văn cổ xưa vận chuyển, ý chí mang theo tận thế hình chiếu, hồng thủy lũ lụt đỏ rực ngập phù sa, mưa lớn kéo dài hàng năm trời cùng với ngập trời tuyết trắng xen lẫn đại băng hà kỉ nguyên ầm ầm giáng lâm cùng đại sa mạc ý chí va chạm.

Ầm ầm.. vô số tiếng oanh minh truyền tới, hai cái dị tượng thiên địa va chạm, chấn động đến hàng dặm xung quanh đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.