Kim Đan Đảo, một đảo này 1 vạn người, một người một khoảnh đất rộng rãi vô cùng, so ra với Trúc Cơ đảo còn phải đi làm cái kí túc xá đã đủ cho thấy đãi ngộ như thế nào. Hơn nữa Kim Đan đảo so ra cùng với Trúc Cơ Đảo rộng hơn đâu chỉ một lần!?
Hắn nhìn lướt qua căn nhà, cảm giác cũng không tệ lắm. Nguyên vốn Kim Đan đệ tử có thể có nha hoàn, hoặc là đệ tử tạp dịch tự nguyện đi ở, hoặc là thế gia cung cấp, có thể làm việc hầu hạ, thi thoảng nếu dâm ý nổi lên giải khuây đỡ buồn, tuy nhiên ở đây đều bị Gia Linh cùng Lục Thiên Minh cho vứt đi hết sạch.
Toàn bộ đất đai này là đất đai sắc phong, chừng nào bọn hắn còn là Kim Đan Đệ Tử căn bản là không thể có ai được tiến vào, ngoại trừ Trưởng Lão. Bên trong đất đai sắc phong có dược viên, hồ nước, hồ bơi, các khu vực này là tư nhân khu vực, Trưởng lão muốn tiến vào cũng cần có quyền hạn nhất định, tỉ như có giấy cho phép gì đó.
Mà Kim Đan Đệ Tử cũng là có được quyền lợi tư nhân rồi, có thể thiết lập các loại phòng luyện đan, luyện khí, trận pháp, đương nhiên là cần tới tiền để kiến thiết, hoặc muốn thì cũng có thể tự xây của bản thân.
Vũ Lâm thời điểm trả chi cho căn nhà này tự nhiên cũng chi trả toàn bộ đều là cao cấp nhất, dược viên vẫn là trận pháp, luyện đan cùng luyện khí thì tạm thời chưa cần, tuy nhiên hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tai-huyen-huyen-soat-nhan-vat-chinh-lam-lao-ba/3098603/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.