Vũ Lâm trong nháy mắt bị kinh hoảng tới, CMN cái này động phủ là Luyện Hư kỳ cường giả tạo ra, điều khiển được phải hay không bắn ra được công kích của Luyện Hư cảnh?!
Bất quá hắn vẫn là quá coi trọng, nơi này chỉ có phòng ngự trận pháp mà thôi, một đống chừng mười mấy cái bức tường sáng xanh xuất hiện trước mặt Vũ Lâm, rõ ràng từng cái đều không có công kích cấp bậc Nguyên Anh trung kỳ thì đừng có hòng mà qua được.
Cùng lúc này, đạo quang mang đỏ rực mà Vũ Lâm bắn vào cơ thể thiếu nữ cũng đã phát huy tác dụng, âm hàn chi khí trong cơ thể nàng trong nháy mắt triệt để hòa tan, tu vi thậm chí càng tiến thêm một bước.
Vũ Tiêu Linh nhìn về phía Vũ Lâm, ánh mắt có chút hỗn loạn cảm xúc, một mặt nàng hận hắn vì hắn phế cha nàng, mặc khác hắn vừa mới tiện tay cứu nàng một mạng. Nghiêm chỉnh mà nói, vừa nãy nàng đang quá khẩn bách, không khống chế được mở miệng ra là mắng chửi người, giờ nghĩ lại có chút có lỗi.
Chợt lúc này ầm ầm một tiếng... Vũ Lâm nhìn lên trên, vô số màn sáng ngăn cách hai người rạn vỡ, nổ tung ra, phát ra từng tiếng nổ vang trời. Hiện tại căn bản là có mắt mù cũng có thể thấy được trận pháp này đã triệt để phế, mười mấy cái màn sáng cũng dần dần biến mất, hóa thành mưa ánh sáng mà tan đi.
Vũ Lâm nhìn quanh, cảm giác được có vô số người hướng về đây, tính, vẫn là tạm bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tai-huyen-huyen-soat-nhan-vat-chinh-lam-lao-ba/3098597/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.