Thu dương tươi đẹp, đội ngũ đón dâu rốt cuộc cũng tới thôn của Du gia. 
Xa xa nhìn thấy các thôn dân đông đúc đứng ở ngoài thôn chờ xem náo nhiệt, Trần Hiếu Tông cười, hỏi tân lang: “Nhiều người như vậy, đại ca có sợ không?” 
Mặt Trần Bá Tông không biểu tình. 
Trần Hiếu Tông: “Huynh cười một chút đi, bằng không thôn dân sẽ nói huynh không hài lòng với việc hôn nhân này.” 
Trần Bá Tông vẫn không có biểu tình gì. 
Thẳng đến khi tới gần những thôn dân đó, Trần Hiếu Tông, Trần Kính Tông lại nhìn qua, mới phát hiện đại ca nhà mình đã cong khóe môi lên. Đại công tử mười chín tuổi của Các lão gia, ở kinh thành cũng có vài mối quan hệ xã giao, y chỉ là không thích cười, khi nên cười cũng có thể cười rất ôn tồn lễ độ, làm người như tắm mình trong gió xuân, đặc biệt là hôm nay còn mặc một bộ đồ tân lang màu đỏ đặc biệt vui mừng. 
Mắt tinh của các thôn dân đều sáng lên! 
“Đại công tử lớn lên cũng thật đẹp trai!” 
“Hai đệ đệ bên cạnh cũng ảnh tuấn, người ở giữa kia cười cũng thật đẹp!” 
“Ta cảm thấy người nhỏ tuấn nhất, chỉ là mặt có hơi đen.” 
Trần Hiếu Tông, Trần Kính Tông:...... 
Trong những tiếng nghị luận nhiệt tình đó, ba huynh đệ đưa đội ngũ đón dâu đến Du gia. 
Du gia bên này lập tức đốt pháo, từng đợt khói trắng lượn lờ như mây mù, một hồi lâu mới tan đi. 
Tân lang đến nhà tân nương ăn một cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3486471/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.