Nguyên Hựu Đế ba ngày liên tiếp đã uống nước canh thanh nhiệt hạ hoả, cuối cùng đốm lửa ở khóe miệng cũng đã biến mất.
Tuy nhiên những tấu sớ oán trách chính sách mới vẫn cứ tiếp tục không ngớt.
Buổi sáng Nguyên Hựu Đế có bốn lăm phút nghỉ ngơi trong, lúc tâm tình hắn khó chịu, Nguyên Hựu Đế sẽ dẫn một vài tiểu thái giám trẻ tuổi, đi bắn chim sẻ trong ngự hoa viên.
Thói quen này được hình thành từ sau khi bắn chim sẻ với Trần Kính Tông vào mùa thu năm trước, Thích Thái hậu lo lắng mũi tên của con mình sẽ vô tình làm tổn thương cung nhân, nên đã đổi thành nỏ cao su.
Sau khi chạy tới chạy lui vận động gân cốt, tâm tình cũng trở nên tốt hơn, Nguyên Hựu Đế quay về lớp học.
Chớp mắt Hoa Dương đã ở trong cung mười ngày, thời tiết càng ngày càng nóng.
Vào buổi trưa ngày hôm đó, Nguyên Hựu Đế lại bỏ rơi mẫu hậu, đến Tê Phượng điện ăn cơm cùng tỷ tỷ.
Hoa Dương: "Xa như vậy, đệ cũng không ngại gian khổ đấy."
Đi bộ từ cung Càn Thanh đến Tê Phượng điện mất hơn mười lăm phút, chưa kể cái nắng buổi trưa gắt như thế nào.
Nguyên Hựu Đế nhận lấy chiếc khăn Triều Vân đưa, lau tay lau mặt, ngồi đối diện với tỷ tỷ, bưng bát lên uống vài ngụm canh mận chua chua ngọt ngọt, cảm thấy toàn thân sảng khoái.
“Tỷ không hiểu, ta thà phơi nắng cũng không muốn ăn cùng mẫu hậu.” Nguyên Hựu Đế liếc nhìn Triều Vân, Triều Nguyệt, hơi thấp giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3466535/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.