Chủ trương đầu tiên của Hà Thanh Hiền là diệt hết phiên vương bóc lột dân chúng và quan lại tham ô.
Thế nhưng, việc này nói thì dễ, thực hiện lại khó hơn lên trời. Nguyên Hựu Đế hoàn toàn không cần xem xét đã lập tức phủ định ngay.
Chủ trương thứ hai của Hà Thanh Hiền là áp dụng hạn mức miễn thuế đối với những họ hàng của các phiên vương trước đây được miễn thuế toàn bộ thì nay phải nộp thuế như bình thường với phần thu nhập ngoài hạn mức; với những quan lại, thân sĩ trước đây được giảm khá nhiều thuế thì nay sẽ phải hạ hạn mức miễn giảm và đóng nhiều thuế hơn.
Chủ trương thứ hai này dễ thực hiện hơn chủ trương đầu tiên nhưng nếu bỗng dưng ban hành luật này sẽ khiến phiên vương các nơi và quan lại, thân sĩ phản đối dữ dội.
Trần Đình Giám lắc đầu: “Cướp tiền của người ta chẳng khác gì giết phụ mẫu của người ta, Hà Thanh Thiên* nhà ông chỉ có hai bàn tay trắng, gia đình cũng chẳng có mấy của nả nên đương nhiên có thể nói lời này với tâm thế hiên ngang lẫm liệt. Không nói đâu xa, ông thử hỏi bọn Lữ Các lão xem bọn họ có đồng ý bỏ hạn mức được miễn thuế, đóng thêm nhiều thuế hơn như lời ông nói không?”
*Thanh Thiên là biệt danh dành cho những vị quan thanh liêm, chẳng hạn như Bao Thanh Thiên.
Hà Thanh Hiền nhìn ba vị Các lão đứng đằng sau.
Lữ Các lão bị nêu đích danh lập tức toát mồ hôi trán, vừa nâng ống tay áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3457411/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.