Ngô Nhuận và những người khác đã về phủ Công chúa từ sớm, thế nên mọi thứ trong phủ đã được chuẩn bị chu đáo xong xuôi cả rồi.
Thực ra Hoa Dương cũng không hề cảm thấy da mặt mình trở nên thô ráp đi ở chỗ nào. Nhưng mà mấy tháng tòng quân, mỗi lần tắm rửa đều là chuyện được làm sơ sài nhất, có những lúc địch bỗng nhiên tập kích, nàng đến cả y phục còn không kịp mặc. Bây giờ cuối cùng cũng về phủ, Hoa Dương uống một ngụm trà rồi dẫn theo bốn nha hoàn thân cận bên người cùng đi tắm. Còn Trần Kính Tông, nàng cũng bắt hắn qua điện Lưu Vân kỳ cọ sạch sẽ cái làn da khô như vỏ cây của hắn rồi mới được quay về.
Trong điện Lưu Vân, Trần Kính Tông đứng bên cạnh bồn tắm cọ rửa hai ba lần, đến khi da cả người đỏ ửng lên thì hắn mới bước vào trong để ngâm bồn.
Phú Quý bận bịu chạy quanh để phục vụ hắn.
Hắn ta vừa quay người đem quần áo bẩn của chủ tử bỏ vào bên trong giỏ trúc, quay lại thì đột nhiên phát hiện đầu của chủ tử đang chìm hẳn xuống nước rồi.
Phú Quý:......
Hắn ta bước nhanh vài bước xông về phía trước, tóm lấy vai của chủ tử muốn cố gắng nhấc lên: “Gia, người làm gì thế!”
Trần Kính Tông cảm nhận được lực tay của hắn ta, chủ động ngoi lên khỏi mặt nước, mặt mày tỏ ra khó hiểu nhìn Phú Quý.
Mặt Phú Quý trắng bệch cả ra: “Ngài, ngài không sao chứ? Nô tài còn tưởng người ngất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3380176/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.