Chủ trạch.
Tôn thị lớn tuổi, hai ngày nay cũng chịu không ít tội, nhưng bà là chủ mẫu phải xử lý một đống chuyện, không thể muốn nằm nghỉ là có thể nằm nghỉ.
Khó khăn lắm mới phân phó xong mọi chuyện, Tôn thị vừa nằm sấp xuống giường để nha hoàn đấm bả vai cho bà thì Trần Đình Giám hậm hực đi tới.
Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, phu thê hai người chắc chắn phải nói chuyện, Tôn thị có hơi không muốn mà để nha hoàn lui xuống.
Trần Đình Giám ngồi xuống giường, ông thấy bà chuẩn bị ngồi dậy, vẻ mặt hơi dịu đi, nói: "Nàng nằm đi, cơ thể nàng vốn không tốt."
Tôn thị không bị bệnh nặng, nhưng cũng sắp năm mươi tuổi, lại sinh bốn người con, mỗi khi vất vả, đủ loại vấn đề lớn nhỏ sẽ ập đến.
Tôn thị đổi thành nằm nghiêng, bà nhìn đôi mắt chứa tơ máu của trượng phu, trong lòng bà đau xót, bà cầm lấy khăn lau mắt: "Nếu chàng tự trách về chuyện mẫu thân, ta là dâu trưởng cũng có trách nhiệm, năm đó mẫu thân không chịu được thời tiết ở Kinh Thành, ta nên trở về với bà ấy, ở bên cạnh bà ấy báo hiếu thay chàng."
Trần Đình Giám nhíu mày, ông cầm tay bà nói: "Nói chuyện này làm gì, ta và nhi tử đều ở Kinh Thành, nàng muốn về, mẫu thân cũng sẽ không đồng ý."
Im lặng một lúc, Trần Đình Giám rũ mắt nói: "Ta chỉ hối hận vì đã hoàn toàn giao chuyện tổ trạch cho Nhị đệ."
Tôn thị ngồi dậy, bà ôm lấy bả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3363497/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.