La Ngọc Yến thế nào cũng không ngờ được, nàng chỉ là muốn ăn chút thịt mà liên lụy trượng phu đưa tới tay tiểu thúc Trần Kính Tông một tờ chứng từ. 
"Ta không ăn là được, sao chàng phải viết tờ chứng từ đó?" 
Màn đêm như mực, La Ngọc Yến ngồi ở trên giường, vô cùng ảo não nhìn trượng phu của mình: "Không có chứng từ thì bọn họ còn không dám làm càn, lén lén lút lút ăn mấy bữa thì thôi, bây giờ có chúng ta giúp đội nồi, bọn họ lại càng không thèm cố kỵ, dù sao lớn chuyện rồi thì người bị phụ thân phạt là chúng ta." 
Trần Hiếu Tông cười nhìn nàng: "Lão tứ không có ác ý, đơn giản chỉ là muốn kéo chúng ta xuống nước, để chúng ta cam tâm tình nguyện giữ bí mật, thuận tiện cho mọi người cùng ăn vụng, người này cũng đừng chê cười người kia." 
La Ngọc Yến chu môi: "Chàng còn nói đỡ cho hắn! Nếu hắn thật sự xem chàng là huynh đệ còn làm khó chàng thế này sao?" 
Trần Hiếu Tông: "Cái này thì tính là làm khó gì, ta thay hắn giữ bí mật, hắn đưa thịt rừng vất vả săn được cho ta, rất công bằng." 
La Ngọc Yến vẫn không vui: "Thịt rừng mang về ta còn phải phái nha hoàn sang đó nấu nướng, công chúa trái lại giả bộ thanh cao, ta lại đã đưa chứng từ thật sự cho nàng, kiếp này ở trước mặt nàng cũng không ngóc đầu lên được." 
Trần Hiếu Tông vẫn cười: "Đó là công chúa, thế nào, nàng vẫn còn muốn bày vẻ tẩu tử trước mặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/2561669/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.