Ăn sáng xong, Hoa Dương đi dạo một chút trong sân nhỏ ở Tứ Nghi đường.
Đây thật sự là một khoảng sân vuông vắn chỉnh tề, nhìn thấy hết được tất cả các phòng.
Chính giữa sân trồng một gốc cây hòe rõ ràng là mới được dời tới không bao lâu, thân cây thô to như thùng nước vậy, vị trí cao cách mặt đất tầm nửa người mọc ra ba nhành cây to, chúng mọc uốn lượn theo các hướng khác nhau. Cành cây chồng chéo đan xen vào nhau cao hơn cả nóc nhà, tầng tầng lớp lớp lá cây xanh mướt, đợi đến tiết trời mùa hè, dưới gốc cây chính là nơi mát mẻ nhất trong viện.
Hoa Dương ngửa đầu, nắng sớm sáng rỡ lướt qua khe hở của lá cây đâm vào mắt khiến nàng hơi hơi nheo mắt lại.
Trần Kính Tông rõ ràng không ở đây nhưng nàng giống như nhìn thấy hắn đang đứng trên cây, hắn tựa vào thân cây, trong tay còn cầm một túm hoa nhỏ màu trắng, vừa nhét cánh hoa vào trong miệng nhai nhai vừa nhìn từ trên cao xuống hỏi nàng: "Đây là hoa hòe, công chúa muốn nếm thử không?"
Hoa Dương ở thời điểm đó vốn đã ghét hắn, lại thấy hắn thế mà ăn sống cánh hoa, nàng càng cảm thấy người này thô lỗ cực kỳ, không hề giống nam nhân Trần gia chút nào.
Nàng không thèm để ý Trần Kính Tông, quay người vào trong nhà.
Bây giờ nhớ lại, Hoa Dương lại thấy tâm bình khí hòa, hắn chết thê thảm như vậy, khi còn sống bắt gà rừng nhai hoa dại thì tính là cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/2561659/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.